Monday, June 12, 2006

Cún và em Tuti (em Vịt)

Mẹ Hạnh chỉ còn 4 tuần nữa là sinh em Vịt rồi, nhanh quá. Mẹ hôì hộp, mà Cún thì chưa biết gì đâu nhỉ.
Lúc mẹ mới có bâù, đã nghĩ làm sao để Cún có thể quen với chuyện sẽ có em. Nhanh quá, thế mà từ lúc biết (cuối tháng 11) giờ đã 6 tháng hơn, không biết Cún đã quen với việc có em chưa.
Đầu tiên là cái tên. Sao buồn cười quá thể. Bố mẹ đặt tên cho Cún và em Vịt từ khi chưa có bầu cả Cún cơ. Thế mà sao Cún lại không chiụ nghe bố mẹ, chỉ gọi em là Tuti thôi. Thực ra là Cún về VN, người bạn nhỏ đầu tiên Cún gặp là em Tuti nhà cô Hà. Cún thích chơi với em, hai anh em chạy vòng quanh văn phòng của cô Hà, rồi Cún thấy em rơi nơ buộc tóc còn lấy đưa cho em nhé. Em thì bé quá ko biêt gì, cứ chạy vòng vòng. Cún chạy theo suốt. Ôi ko biết có phải vì Cún thích em tuti quá mà cứ ko chịu gọi em Cún là em Vịt, chỉ gọi là em Tuti thôi. Bây giờ thì em cuả Cún có cả hai tên ở nhà rồi. Còn tên chính thức thì vẫn chưa ngã ngũ này.
Thứ hai là khái niệm của Cún về em. Lúc đấy Cún mới gần hai tuổi, Cún đã biết trong bụng mẹ là em Vịt (tuti). Hỏi Cún "ai đây" (chỉ vào bụng mẹ) thì Cún bảo "em tuti". Nhưng rồi bố mẹ mới phát hiện ra là ... Cún nghĩ trong bụng ai cũng có em tuti. Cún cũng có. Bố Minh cũng có. Thỉnh thoảng Cún còn vạch bụng bố ra, bảo "em tuti, em tuti".
Sau đó nữa thì .. Cún tự xưng luôn mình là "anh Cún". Ko còn chỉ là "cún con của bố mẹ" nữa đâu nhé. Ai gọi điện đến, Cún cầm máy bảo "Alo, anh Cún đây". Rồi quần, áo đồ chơi "cái này của Anh Cún, cái này của em tuti". Chết cười, anh Cún oai ra phết.
Cún thích và đã tự có thể cơỉ quần áo, rồi mặc quần áo mới. Một dạo mẹ bỏ quần áo của em ra để giặt. Cún cứ lấy quần áo của em để mặc. Mà sao Cún vẫn chui được vào mới lạ. Được cái mẹ nhờ Cún bỏ quần áo của em vào tủ của em thì Cún bỏ giỏi lắm nhé. Sáng hôm nay, Cún còn moi được ra một cái quần của em, đưa cho mẹ "của em tuti này" rồi tự ra, kéo ngăn kéo, bỏ vào tủ cho em nhé.
Có lần mẹ cho Cún xem thử em đạp thế nào, Cún chạm tay vào bụng mẹ, cũng có vẻ chờ chờ. Rồi em đạp một cái, Cún cười lỏn lẻn, mẹ biết rồi hỏi Cún "em đạp thế naò", Cún kêu ngay "bịch bịch bịch".
Một lần bố chỉ cho Cún xem, em tuti đạp chuyển vòng vòng trong bụng mẹ. Cún thấy bụng mẹ "cử động" thế mà Cún sợ nhé. Chạy mất tiệt ra bám bố luôn.
Bây giờ có những lúc Cún chơi đồ chơi, bố hỏi, Cún có cho em chơi không. Thế mà có lúc Cún vạch bụng mẹ ra (như là thế mới nhìn thấy em), rồi "cái này của em Tuti nhé, cái này của anh Cún nhé".
Cún yêu quá, mẹ chỉ hy vọng sau naỳ Cún cũng yêu em như yêu bố Minh thôi.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home