Thursday, April 12, 2007

Cái hang của Cún


Cái hang này đã có từ lâu lắm rồi nhưng mẹ lại chưa bao giờ viết về nó cả.
Ban đầu giữa hai ghế sofa nhà mình có một khoảng trống, vốn nhà chật chội tại muốn tận dụng toàn bộ diện tích cho Cún chơi nên mẹ đã để một ngăn kéo đựng những thứ lặt vặt (đồ điện của bố, bát đĩa bình sữa của Cún giành cho Vịt), ngoài ra xếp luôn giá đựng đĩa nhạc lên trên. Cho dù vậy thì khoảng trống ấy vẫn dư ra một tí, đủ cho Cún chui vào và .. trốn mỗi lúc lên cơn vui quá đà. Cún rất thiện nghệ, vèo, một động tác chỉ trong 1/10 của giây là chân vượt qua thành sofa rồi cả người lao lọt thỏm trông cái hố con.
Mẹ thấy Cún thích cái hố con ấy quá, nên quyết định "giải tán" tất cả để chừa khoảng trống lại cho Cún. Mẹ nhớ là từ bé các cậu họ của Cún (nhất là cậu Phương) đã rất thích chui rúc vào gầm giường, gầm bàn để chơi, rồi dựng lều trại cả ở trong ấy.
Cái ngăn kéo bị "thải" sang nhà chú Giang, còn nhứng thứ khác từ từ cũng giải tán đi. Thế là Cún có tròn vẹn một cái "hang" (từ Cún đặt cho) để chơi ở ngoài phòng khách. Vì ban đầu thì đồ chơi của Cún tuyệt nhiên phải ở trong phòng Cún (phòng chơi) nên phòng khách ko được phép để đồ chơi, Cún chỉ có thể để trong hang.
Thế nên cái hang lúc nào cũng bừa bộn toàn là đồ chơi là đồ chơi. Cún ko hề thấy phiền, một ngày phải chui ra chui vào bao nhiêu lần. Từ khi em biết bò thì Cún bao nhiêu lần gợi ý mẹ cho em vào chơi trong hang, tất nhiên mẹ ko cho phép rồi. Thế mà bố đã làm tròn mong muốn của Cún đấy, một hôm mẹ nấu cơm thì bố đã cho em Vịt vào, còn "rì pót" là Vịt rất sung sướng vui vẻ chơi ở trong đấy với anh Cún, không khóc lóc kêu la gì hết.
Hai anh em đã chơi với nhau, mẹ còn gì mừng hơn nữa. Có điều bố Minh cũng ăn gian nhé, bố bảo là em Vịt có lúc đã tự bò vào, mà cái khe của hai thành sofa thì bé tí tẹo teo, Vịt làm sao mà trườn mông qua nổi.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home