Sunday, April 08, 2007

Thương Sarah- mẹ của Ian

Thứ năm và thứ sáu vừa rồi Cún và mẹ đều không qua nhà bạn Ian được. Đi được ra khỏi nhà thật khó, nhất là bây giờ em Vịt đã ăn và thời gian ăn, ngủ của em hầu như chiếm rất nhiều thời gian của mẹ. Nếu đến nhà Ian từ 1-3h có nghĩa là mất giờ ngủ trưa của em, mẹ có thể ôm em ở nhà Ian nhưng dường như em ngủ được ít hơn.
Tối thứ năm mẹ nhận được thư của mẹ Ian. Mẹ Ian hỏi liệu cuối tuần có muốn qua chơi không, vì bố Ian cũng hay đi làm cuối tuần. Thương mẹ Ian quá. Thực ra thì buổi sáng có người qua trông em của Ian cho mẹ Ian, nên Ian cũng được đi chơi rất nhiều, đi học ở trường, đi học nhạc, học gym, rồi đi lớp nhà thờ Hàn quốc, một tuần chỉ 2,3 buổi chiều là ko có hoạt động gì, vậy mà mẹ Ian vẫn buồn. Vấn đề không phải là vất vả mà vấn đề là cả ngày bó buộc với mấy đứa trẻ. Bố Ian đi làm suốt ngày thành ra mẹ Ian chắc chắn buồn lắm. Sarah bảo nếu ko ra khỏi nhà thì tao stress vô cùng. Mẹ Cún hiểu rất rõ cảnh ngộ của mẹ Ian nên thật sự thương mẹ Ian mà ko biết làm sao. thôi cuối tuần này bố Minh phải làm việc, để chiều hoặc sáng chủ nhật ba mẹ con sang chơi với mẹ Ian nhé.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home