Sunday, April 08, 2007

Cún đi học lớp thư viện - Cún thích lắm

Hôm thứ năm mẹ gửi em Vịt cho cô Hương để Cún đi học lớp thư viện một tiếng. Cô Hương muôn năm !!
ơCún thích vô cùng. Cô Laurie thật dễ thương, cô phải tầm tuổi bà Thái rồi ấy nhưng cực kỳ tươi cười và sinh động, phải nói đó là một cô nuôi dạy trẻ mà mẹ thấy thích nhất trong những người đã gặp, gần gũi, tươi cười và có cái gì đó thật là quan tâm trong từng ánh mắt nhìn, mặc dù cô không có thời gian để quan tâm đến hết từng con quỷ nhỏ trong lớp. Chẳng trách mà các ông bố bà mẹ đều thích chương trình của Thư viện Mountain View đến thế.
Cún đi học, con trai chưa biết tiếng Anh nên phản xạ còn chậm so với các bạn khác. Nhưng mẹ dịch cho Cún nên ngay khi mẹ nói xong thì Cún đáp trả lời rất nhiệt tình. Cún thích câu chuyện bạn khủng long vô cùng và trên xe ô tô về nhà vẫn kể lại cho mẹ được khoảng 2/3 câu chuyện. Cún cũng nhớ cả chuyện Monster xếp hình dỗ em bé nữa (nhớ nhất là lúc bạn hất đổ block để em bé cười - thật là giống Cún phải không?). Lúc chơi nhảy nhót theo nhạc thì Cún vẫn hơi chậm nhưng khi mẹ bảo con nhìn theo cô giáo làm đi thì Cún phản ứng nhanh hơn. Giờ chơi tự do thì Cún vẫn thích chơi khủng long nhất. Mẹ để ý thấy nhiều bạn xà ngay vào bàn đồ chơi ô tô, nhưng Cún dừng lại quan sát một chút sau đó nói Cún muốn chơi ở bàn đó (cho khủng long ăn). Không biết có phải vì Cún đã chơi khủng long say mê ở Palo Alto Junior Museum and Zoo hay không nữa.
Trên xe về nhà, Cún đã kêu ngay với mẹ "Mẹ ơi con buồn lắm, con chả có lớp thư viện để học gì cả". Hình như buổi học đầu tiên bao giờ cũng vậy, Cún thích lắm, trước đây là lớp học nhạc và cả lớp anh David đều thế. Để xem mấy tuần nữa Cún sẽ thế nào nhé. Mẹ cũng rất vui vì con trai đã thích hoạt động này, mẹ sẽ tiếp tục đăng ký cho Cún học các lớp sau nhé.
Buồn cười nhất là buổi sáng nói cho Cún đi ăn phở, nhưng cuối cùng không kịp thời gian (lại tại Cún đấy nhé), Cún cứ nhắc mãi , cuối cùng mẹ phải cho Cún đi ăn phở buổi trưa đó. Cún ngoan lắm tự xúc được một bát, lại còn tự gặm hết cả một cái bánh mỳ con con nữa chứ.
Có một điều mẹ hơi băn khoăn. Con trai vẫn có thói quen quan sát và sau đó nhặt đồ mà mình thích (khi cô giáo cho chọn đồ chơi nhạc), nhưng nếu có bạn thích thì Cún dừng lại nhìn, chờ cho bạn nhặt xong mới nhặt tiếp. Ko biết là Cún thật sự đang suy nghĩ hay là Cún lại nhường cho bạn khi thấy bạn có ý thích đồ chơi đó? Mẹ cảm giác là Cún dừng lại khi thấy bạn thích và nhường cho bạn để bạn chọn trước. Con trai rất hay có thói quen này. Các bà mẹ khác khi nhận ra thì rất hay khen Cún, thực ra vấn đề của bọn trẻ con là không biết chia sẻ. Cún thì không thế, nhưng mẹ cũng lo lo cho Cún, vì nếu con cứ nhường thì liệu đồ mà con thật thích, có khi nào con lại để tuột mất nó không? Rồi có khi nào con không lấy được đành ngậm ngùi nhìn bạn chơi và trong lòng lại buồn không? Mẹ ko muốn con tranh cướp của bạn nhưng mẹ cũng muốn con giành lấy cơ hội để lấy cái mà con thích. Mẹ đã dặn Cún trên xe rồi "cái gì bạn cầm trong tay là của bạn, con không giành từ trên tay bạn, nhưng cái gì dưới đất chưa ai lấy, con có thể chọn cái mà con thích và cầm thật nhanh nhé". Không hiểu Cún có hiểu mẹ nói không? Vấn đề này thì hơi phức tạp nhỉ.
Mẹ thấy thư viện này thật đẹp, đẹp hơn thư viện ở Mitchel Park của Palo Alto, phòng sách lại còn nhìn ra một công viên xanh mướt cỏ và hoa. Chắc khi bà sang thì cứ chở bà và Vịt qua thư viện luôn, để bà chơi với Vịt, đọc sách loanh quoanh hoặc ra vườn hoa chơi. Ko biết bà sẽ thích thế nào nhưng thật sự mẹ thấy thư viện này đẹp quá.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home