Monday, April 02, 2007

Thứ bảy đáng nhớ - bố mẹ đi xem ca nhạc

Thứ bảy vừa rồi có một chương trình ca nhạc từ thiện ở San Jose, tựa đề "Hát cho tuổi thơ", sỡ dĩ bố Minh biết vì cô Phương có fwd thông tin (chồng cô Phương chơi violin trong giàn nhạc, nhóm tứ tấu đàn dây).
Ban đầu nghĩ không thể đi, nhưng ko hiểu sao cô Hương lại bảo "để cô Hương bác Hưng trông Cún Vịt cho, đi đi" (chắc vừa nói vừa run, và sau đó thì ko đả động , có ý "không dám đâu"). Không biết linh tính thế nào cứ cân nhắc mãi chuyện đi hay không, và phút cuối cùng, sáng thứ 7, quyết định "ĐI".
Gọi điện cho cô Hương, bảo gửi Cún và Vịt, thấy đầu dây im lặng mất mấy giây không nói gì. Biết rằng thế này là cơn ác mộng (của cô Hương) đã bắt đầu. Bố Cún còn trêu "Thằng Cún đang bị đi ỉa chảy, con Vịt thì mấy ngày không ỉa", sao bố Cún cứ thích trêu cô Hương để cô Hương hét ầm lên thế
Hình như là lâu ngày không có văn hóa tinh thần nên sao xem thấy thích thế. Trong khi mọi người thì hết chê hát sai lời lại chê nhạc và lời không khớp, rồi gào thét nhiều (mẹ Hạnh quả cũng có thấy hơi nhức đầu nhưng là mấy bài cuối thôi).
Lần đầu tiên được nghe Khánh Ly hát, đúng là một giọng hát đặc biệt và truyền cảm. Chả trách một thời, một thế hệ người ta yêu Khánh Ly đến thế. Giàn nhạc cũng rất được, violin hay (mẹ Hạnh bao giờ cũng vẫn thích âm thanh của violin nên luôn cổ vũ đàn dây).
Ra về, vừa đi vừa lo không biết con thế nào. Thì đây, bác Hưng trông Vịt ngủ ở phòng khách, bật đèn tối om, im re, bác Hưng phải ra hành lang nhắc nhở bố mẹ không được nói gì. Cún thì đang ngủ trong giường với cô Hương.
Thật đáng phong cho hai vợ chồng nhà này huân chương "bà mẹ (và ông bố) Việt Nam anh hùng" mặc dù chưa có nhóc nào.
À, tin mừng cuối cùng- cái giường nhà cô Hương phải thở phào vì may mắn - Cún không có bỉm. Cún đã tự cởi bỉm ra lúc đi tè và cô Hương ko nghĩ ra là phải mặc thêm bỉm khác vào cho Cún trước lúc đi ngủ.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home