Monday, May 07, 2007

Lần đầu tiên hoảng sợ - con trai bị chảy máu cam

Tối hôm thứ bảy, Cún bị chảy máu cam.
Đang ngủ, con trai tự dưng khóc. Tưởng rằng con nằm mơ hay thức dạy ko thấy bố mẹ đâu thì khóc, như mọi khi. Mẹ vào, con trai chỉ vào gối, kêu "nước, nước". Mẹ lật đật lâý khăn giấy lau, thấy có tiếng lọc xọc liền bảo con xì ra. Cứ tưởng là nước mũi. Trong phòng thì tối quá ko có đèn. Con xì ra rồi, vẫn khóc, vẫn có tiếng lọc xọc, nhưng con bảo ko muốn xì nữa. Mẹ ôm con và kê cao đầu con lên, rồi trấn an "ko sao, có mẹ ở đây rồi, con ngủ đi". Tự dưng thâý có mùi lạ, đưa tay lên mũi là mẹ hiểu ngay.
Tuy vậy mẹ vẫn ko tránh được hoảng sợ, kêu ầm lên, máu, trời ơi, mình ơi, bật đèn cho em. Bố và bà chạy lật đật vào, bật đèn lên và đến giờ nghĩ lại mẹ vẫn sợ. Con trai bị chảy maú, máu chảy từ muĩ xuống miệng, trong miệng con cũng đầy là máu. Có lẽ mẹ sẽ ko bao giờ quên được. Mẹ lấy giấy lau cho con, bảo con nhổ máu trong miệng ra (mẹ có đọc sách nói rằng ko nên để máu chaỷ xuống dạ dày vì sẽ thành độc tố gì đó), rồi lấy giấy lau miệng cho con. May mà con vẫn buồn ngủ, mắt gần như nhắm nghiền, ko nhìn thấy gì cả. Xong xuôi, mẹ ôm con, để con nằm nghiêng, đến lúc con ngủ say mới đặt xuống.
Thật may là con trai sáng hôm sau ko nhớ gì cả, còn ra hỏi mẹ cái vết máu nhỏ xíu dây ở quần là gì. Còn mẹ thì vẫn một phen hoảng hồn.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home