Tuesday, May 08, 2007

Tạm biệt Croup, mong đừng gặp laị

Đúng một tuần trước, Cún bị ho rất nặng. Đi ra ngoài đổ rác với bố, về là ho. Đầu tiên chỉ tưởng viêm họng nhưng hôm sau (thứ tư) tiếng ho thật kinh khủng, như từ trong lồng ngực ho ra, và tiếng thở của Cún cũng thật lạ, không chỉ là khò khè mà như có tiếng rít. Mẹ ôm con để con dễ ngủ mà còn cảm nhận người con rung lên nhè nhẹ, tiếng thở rít ra rít vào như người rất mệt. Sợ qúa.
Thứ năm phải đưa con đi khám ngay. Bác sỹ kết luận Croup. Một câu thôi và mẹ buồn hết cả người vì hôm trước vừa đọc về bệnh naỳ. Nó gọi là viêm họng virus, do một loại virus lây qua đường hô hấp gây nên, rất dễ lây, có thể lan xuống phổi, tiếng ho và tiếng thở thì đúng là như tiếng rít. Cách đây vài tuần Út Duyên nhà bác Chi cũng bị, phải đi bác sỹ và uống thuốc, cả nhà đều ốm.
Bác sỹ còn cho thêm một câu (tất nhiên sau khi mẹ cháu hỏi) : cái này có thể lây ra Vịt (trong vòng 4-5 ngày) và lây ra cả nhà. Nếu Vịt bị rất nặng, thở khó khăn thì phải quay lại phòng khám để tiêm thuốc. Về Cún thì nếu sốt cao trong đêm (104,105) phải gọi đến phòng khám ngay và sáng hôm sau phải vào ngay.
Nghe có chán ko? Tuy nhiên chả có cách nào hơn là chấp nhận sự thật. Cả chuyện mẹ và bà vẫn ho chưa dứt hẳn, bố cháu cũng hoưi khật khừ vì thơì tiết thay đổi. Tóm lại là hứa hẹn ... chán và chán hơn nữa.
Nhờ trời, Cún vẫn ho nhưng ko thở rít nữa ngay hôm sau (thứ sáu) và đến hôm nay (thứ ba) là mộtj tuần rồi, Vịt và cả nhà vẫn ko sao cả. TẠM BIỆT CROUP, MONG ĐỪNG GẶP LẠI. BUỒN ƠI XIN CHÀO MI!!!
Có một cái này nữa phải khoe ngay, bác sỹ dạy Cún cách ho cho đúng: khi ho, lấy cánh tay đưa ngang lên, cẳng tay (phần liền bàn tay đó) chắn lấy miệng, thì vi khuẩn sẽ ko bắn vào người khác. Nếu lấy tay che miệng như ta vẫn hay dạy trẻ nhỏ thì vi khuẩn vẫn vào tay, sau đó vào thức ăn, cốc, bát, đồ chơi, và lây sang trẻ khác. Che như bác sỹ, chỉ cần cuối ngày thay áo cho Cún là xong. Con trai rất giỏi, chỉ nhắc vaì lần là chăm chỉ che miệng khi ho ngay lập tức.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home