Monday, August 27, 2007

Kỷ niệm hai năm của blog

Nhanh quá, bố sang Cali làm việc đã 3 năm, và blog này cũng đã có hai năm tuổi. Nhiều hơn tuổi em Vịt đấy nhé !!!
3 năm rồi, nghĩ lại, nhà mình vẫn chưa tiết kiệm được mấy tiền, tiến trình mua nhà còn xa lắm :) Nhưng bù lại cả nhà vui vẻ, hai con đang lớn dần lên, Vịt con đã bắt đầu đi lại tung tăng, đòi "ấm" này, "ấm" kia.. Thế là bố mẹ vui rồi.
Mẹ đã đi khỏi VN được 4 năm, bằng thời gian mẹ ra trường và đi làm. Ko thể tưởng tượng được nhanh thế. Hồi xưa, sau khi mẹ đi làm 4 năm, mẹ cảm thấy mẹ đã ra trường rất lâu. Bao nhiêu chuyện đã xảy ra, mẹ đã trở thành một con người khác, rất khác so với "mẹ Hạnh" lúc đi học (thì học cả 16,17 năm còn gì). Và bây giờ điều ấy lại xảy ra một lần nữa, 4 năm rồi, với hai của để giành la hét khắp nhà, bố và mẹ đều cảm thấy mình đã thật khác, thật thay đổi. Con người cách đây 4 năm đã khác lắm rồi.
Người ta nói là khi có một đứa con, đôi khi người ta có cảm giác mình chưa có con, đôi khi người ta mong ước giá mà mình còn son rỗi. Còn khi có hai đứa con, ko bao giờ người ta có cảm giác ấy nữa. Mẹ lạc quan hơn, hãy nhìn và nghe những bà mẹ có 3 con, có 6 con nói mà xem.. Mẹ vẫn đang ở thiên đường của mình.
Bố Minh đã rất khác trước. Thế mà bố mẹ quen nhau đã 7 năm và có 4 năm sống chung. thật ko thể tin thời gian nhanh như vậy. Bố Minh ko còn phúng phính, đẹp trai bằng ngày trước phải ko Cún con? Nhưng mà bố đã thật từng trải, đã bình tĩnh hơn để xử lý mọi tình huống của gia đình. Bố ko hẳn là người bố hai con đầy kinh nghiệm, đôi khi (thực ra là nhiều khi) bố vẫn làm mọi người ngạc nhiên vì các phát ngôn đầy tính ngẫu hứng của bố. Đây là một người ngoài ba mươi và có hai con ư? Mẹ thì ko có gì ngạc nhiên cả, nhất là khi hai con hoàn toàn yêu cái vẻ "trẻ trung đến trẻ con" ấy của bố. Bố như vậy đấy, thế mới là bố Minh.
Mẹ thì ko cần nói đến sự thay đổi, nếu ai lâu chưa gặp chắc chẳng nhận ra nổi mẹ đâu. Mỗi ngày, buồn nhất là giây phút đứng trước tủ quần áo (hihii) và trong phòng thử đồ của cửa hàng (may mà mẹ ít đi shopping nên ít khi phải đau đớn lúc này). Vẫn quen nhìn mình với những bộ quần áo hợp với người gầy nên làm sao có thể thấy có cái gì đẹp cho mình để mặc (và để mua). Mẹ cứ đơn giản thế này, thôi thì quê cũng được. Biết là bố ko thích đâu nhưng mẹ để giành sao này sẽ mua quần áo nhé. Mà các con cũng có kêu ca gì đâu, bố và cô Hương rõ lắm chuyện.
Cún con của mẹ lớn quá rồi. Cún ko cao hơn các bạn đâu nhưng chắc vì dáng người dong dỏng (giống bố) lại nhỏ xương nên mặc quần áo đúng tuổi thì ai cũng nghĩ Cún cao. "Nó thật là 3 tuổi rưỡi á, tao cứ nghĩ ít nhất là 4 tuổi" - ai cũng nói thế. Chắc những người ấy ko có con nhỏ hoặc đã lâu rồi ko nhìn thấy trẻ con. Sự thực là ai có con nhỏ cũng khen Cún cao lên, còn bác Hoa và bà thì suốt ngày kêu gầy. Anh Cún thương em lắm, em mà làm gì sai ko bao giờ mắng em đâu, nhưng vẫn ganh với em đồ chơi, mà lại còn bắt chước em những trò nghịch của baby nữa chứ. Anh Cún thật là kỳ cục phải ko Vịt con?
Vịt con của mẹ thì lớn quá rồi. Ăn vạ này, dỗi này, hờn này, bám mẹ này, hay đòi này.. Còn gì nữa ko? Còn nhiều chứ. Vịt con xinh lắm nhé. Rất sinh động, dễ thương. Vịt mà entertain ai thì người ấy chỉ có mà.. ko cười ko được .. với cái mắt tít lên và điệu bộ ngúng nguẩy nịnh bợ rõ là buồn cười. Nhưng cứ nhìn Vịt đang kêu khóc đòi mẹ bế "ấm, ấm' mà xem.. Mẹ ko thể ngồi đây mà blog bờ liếc được nữa rồi.
Kỷ niệm hai năm của blog, chúng mình phải làm gì chứ nhỉ? Để mẹ nghĩ nhé. Mong cho các con của mẹ luôn ngoan, hay ăn chóng lớn nhé.

2 Comments:

Blogger Unknown said...

Cún nhà mình ý, rất là đàn ông nhé. đúng là anh lớn, chững chạc cực kỳ! còn em Vịt, em Vịt ơi, chẳng cần em Vịt cố gắng entertain gì cả. chỉ cần em Vịt ở đó thôi, là đủ làm người ta thấy hạnh phúc, lòng mình đầy nắng rồi!

Nga

12:06 PM  
Blogger A Mom and Her Transgender Daughter said...

Chị ơi, bài viết này của chị đồng cảm với em quá! Đọc bài của chị trên WTT phần châu Mỹ nhiều rồi nhưng ko biết là giống thế! Nhiều lắm ý, 2 VC sang Mỹ được 4 năm rồi (à nhưng AX em đi học nên còn rất lâu mới dám nghĩ đến chuyện mua nhà, hì), em đi khỏi VN 5 năm, nhiều hơn thời gian đi làm trước đó. So với lúc đó thì mình chỉ có thêm 2 đứa nhóc (nhưng em ko có con gái huhu)... Mình cũng thay đổi nhiều, và chồng mình cũng thay đổi nữa hihi...
Rất vui làm quen với chị, em là Trang ở Texas.

12:45 PM  

Post a Comment

<< Home