Thursday, May 07, 2009

Vịt nhõng nhẽo


Dạo này Vịt nhõng nhẽo quá, không thích gì là cứ khóc ầm lên. Đòi cái gì thì cũng cứ mếu mếu khóc khóc, mẹ nhắc "Vịt nói với mẹ giọng thế nào" thì lại nhẹ nhàng, bình tĩnh lại ngay, nhưng được một câu rồi câu sau lại mếu máo như thế.
Vịt nhõng nhẽo lúc nào cũng muốn theo ý của Vịt, ai mà không theo là không được. Mẹ đi nhanh một tí cũng khóc rồi kêu ầm lên là "mẹ chờ con với, mẹ phải chờ con chứ". Hôm nay thấy Vịt ngủ mẹ đi với anh Cún một tí, chắc Vịt dạy tưởng mẹ đi sinh nhật bạn nên khóc nức nở, mẹ về ôm mãi mà vẫn cứ khóc, rồi hỏi cái gì cũng không muốn, không vừa ý, rõ mệt.
Mẹ nhớ lúc mẹ sinh Vịt, anh Cún cũng tầm tuổi này (hơn 2.5 tuổi), anh Cún cũng nhõng nhẽo lắm, rồi làm nũng, đòi mẹ phải ôm, bế như là với Vịt. Mẹ nghĩ Vịt cũng vậy thôi, là do phát triển của lứa tuổi. Mẹ lúc đó có nói chuyện với cô giáo của Cún nên biết rằng trẻ con tầm ba tuổi quay trở lại giống như thời baby, muốn mẹ bế ẵm thậm chí cho ăn bình (Vịt bây giờ chuyên gia thích ăn đồ của baby, cầm bình tu), nói chung vì hiểu nên mẹ cũng cố chiều anh Cún, ôm ấp anh Cún một tay, baby Vịt một tay. Giờ thì đến lúc Vịt cũng giống như thế rồi. Mẹ nhớ là có lúc Cún cứ khóc suốt mẹ cũng chỉ có thể ôm Cún và nói với Cún, mẹ hiểu là Cún buồn bực thế nào, cho Cún giải tỏa bớt thế thôi. Bây giờ với Vịt mẹ cũng cố gắng, nhưng Vịt cũng nhõng nhẽo quá có lúc mẹ cũng phải mắng Vịt đấy.
Chú Hà nói bây giờ bọn trẻ nhõng nhẽo đến lúc lớn lên lại nhớ cái nhõng nhẽo của nó, hoặc là con bám mẹ bố mẹ cũng thích. Thật ra thì mẹ không thích con mình nhõng nhẽo lắm, có thể tính mẹ khác với dì Nhung, mẹ thích con gần gũi mẹ nhưng không quá nhõng nhẽo. Nếu bớt đi thì sẽ khá hơn. Nhưng nghe chừng hai anh em đều mau nước mắt cả :) nên mẹ đành phải chịu thôi.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home