Thursday, February 14, 2013

Ông Đức sang chơi

Nhìn lại thì đã gần một năm mẹ ko viết. Vẫn như mọi khi, cứ mỗi lần nhìn lại đã cả hơn nửa năm.
Em Vịt của mẹ đã xong chương trình young 5 và nay đax vào lớp vỡ lòng. Nhìn lại một năm young 5 thật là nhanh và vất vả, một tuần mẹ đi làm theo đúng nghĩa ở lớp Vịt một lần và quay cuồng với các kế hoạch car pool trong khi vẫn ở lớp Sóc. Tuần nào cũng đi họp. Nghĩ lại thật nhanh, rồi cũng qua. Năm nay em Vịt và anh Cún học cùng một trường, hàng ngày bố Minh đưa hai con đi học buổi sáng rồi đến trưa mẹ đón một đứa về, và đến chiều thì đón thêm một đưas nữa. Hàng ngày mình đi đến YMCA để học gym, học bơi, trèo núi vv. Cứ êm đềm,hay quay cuồng như thế, tuỳ vào từng ngày, thì rồi ông Đức sang chơi.
4 tháng thật nhanh. Ông Đức sang mẹ đã thật vui, mẹ không kỳ vọng là ông có thể dạy các con nói tiếng việt, thực ra là mẹ có hy vọng lúc đầu đó, nhưng niềm hy vọng tắt rất nhanh vì thấy rõ các con còn bé có thể học được và ông cũng ko đủ kiên nhẫn. Chưa kể ông cũng chỉ ở đây một nửa thời gian, một tháng đầu là gần với các con nhất nhưng sau khi ở nhà dì Nhung lên thì bắt đầu mùa lễ hội và tất cả mọi người đều bận rộn. Thế nên mẹ cũng không hy vọng gì nữa mà chỉ cần các con có khái niệm về ông bà và hàng ngày có chơi, nói chuyện với ông là được.
Thời gian đầu thì ông đọc sách cho Sóc nghe, nói chuyện với Vịt, đến trường với Sóc. Có lúc thì ông làm vườn, ông có vẻ thíh thú vói việc tưới cây, cắt cây, hái bầu, hái đậu, mặc dù nhiều lúc ông phát ngôn buồn cười quá thì mẹ cũng trêu hay bóc mẽ ông. Buổi sáng ông đưa các con đi học, rồi đón các con về, ông khôg thích ra gym nên mẹ cũng chỉ nhờ ông đi đến đón Cún rồi đưa ra sân bóng để bố Minh đưa Cún về. Những bữa cơm gia đình mà ồn ào, các con chí choé lẫn nhau mà bố mẹ đôi khi không chịu nổi và tất nhiên ông cũng được nếm mùi :) nghĩ lại bây giờ mẹ vẫn buồn cười. Mẹ chỉ biết nói là mọi thứ đều sẽ trờ lên tốt lên, rồi xấu đi, rồi lại tốt lên.
Trong thời gian ông ở đây mình cũng ko đi chơi nhiều, vì cứ nghĩ ông sẽ ở lâu, sẽ có nhiều thời gian, nhưng thực tế nghĩ lại thì mình cũng chỉ đi cắm trại ở big sur và đi trượt tuyết cả nhà được hai lần. Ông thì cũng không trượt được mà chỉ đi ngắm cảnh hồ và đi xem tuyết, nghỉ ngơi là chính. Lần đi big sur thì đi với mọi người ở đây, lần đi trượt tuyết thì có cả nhà dì nhung và chú huy, mẹ nghĩ lần nào cũng là những dịp đáng nhớ không mấy khi có dịp đi lại.
Mẹ cũng vui vì cuối cùng ông bà cũng sang được, tuy mới là ông ngoại nhưng có thể năm sau sẽ là cả bà nội, ông nội nữa. Tuy thể nào trong lúc sống chung cũng có những điều có thể ông bà chưa vừa lòng hoàn toàn về các con hay bố mẹ, vì cách sống ở bên này cũng khác với ở nhà, các con cũng được nuôi dạy khác ở việt nam, Cún của mẹ cũng đã lớn và con đã ý thức mình, ngoài là một người việt nam thì cũng là một người mỹ. Các con rất khác với bố mẹ và những gì các con trải qua hoàn toàn khác với tuổi thơ của bố mẹ, nhưng dù thế nào những giây phút cả nhà và ông bà hai bên được ở bên nhau cugnx là hiếm hoi, nên nó sẽ là rất đáng quý, sẽ là rất đẹp các con ạl nếu chúng mình ở việt nam thì có khi mình đã coi ở bên nhau là đương nhiên
 Nhưng chính vì mình ở bên này, chính vì có khi phải vài năm, hay cả mười năm mình mới có vài dịp thế này. Cho nên mình càng quý trọng nó hơn. Phải ko các con?

0 Comments:

Post a Comment

<< Home