Thursday, March 15, 2007

Vịt con bắt đầu tìm hiểu thế giới

Nghe thì to tát quá nhỉ, mẹ Hạnh câu khách đấy thôi.
Bò khắp nhà và cái gì cũng vớ lấy để cho vào .. mồm hay giơ lên đầu, rồi đập lấy đập để vào tay, vào chân (mà cứ như là ko biết đau) chính là phương thức tìm hiểu thế giới của Vịt con (như mọi em bé khác).
Nhưng Vịt con có cái gì lạ mấy ngày gần đây?
Vịt con rất thích đèn nhấp nháy. Ai mà ko thích, nếu đã là trẻ con? Đến anh Cún còn đòi bật đèn nhấp nháy suốt. Có điều Vịt ưa chuộng nhất là đèn từ cái wireless router của bố Minh, vì nó nháy liên tục mà lại ko cần phải sờ mò, bấm gì cả. Vịt rất khoái bò ra chỗ đầy dây rợ máy tính đó để nhìn đèn. Mấy lần rút dây điện rồi (chúa ơi ko phải con gái rút mà xô đẩy các thứ gần đó làm dây tuột ra nhưng anh Cún đã gặp và .. mách bố hai lần rồi đấy, đến mức mẹ phải chặn cả con khủng long to tướng vào đó mới cản trở được Vịt). Cái vật ưa chuộng thứ hai là điện thoại (cả di động lẫn cố định đều có đèn khi bấm vào đó, nhưng cái này khó hơn vì thi thoảng mẹ mới cho xem, lúc cần thiết thôi, vd đang khóc trên xe ô tô).
Vịt đã biết sự khác biệt của đồ chơi biết kêu gừ gừ hay chít chít (vd quả bóng chút chít, hôm trước Vịt bóp thử và tự nhiên nó kêu, VỊt cười thật là khoái chí). Vịt cũng biết sự khác biệt của cái được gọi là "biết kêu gừ gừ và lại còn rung nữa". Đố ai đoán được là cái gì? Chính là cái ngậm răng mà mẹ Lan đã mua cho anh Cún, giờ VỊt được thừa hưởng. Cái hình ngôi sao rất đẹp màu vàng ấy to đến mức ko ai nghĩ nó có thể vừa vào mồm của một em bé, dù ở lứa tuổi nào, nhưng hóa ra nó lại rất vừa cho em bé dù nhỏ như Vịt. Hôm nay Vịt đứng lên nó, thấy nó gừ gừ và rung, Vịt khoái chí lắm, cứ thế nhảy nhảy để dẫm lên nữa. Sau đó nó tuột ra, mẹ chứng kiến Vịt ngồi xuống, loay hoay một hồi, rồi lại thấy nó gừ gừ, ko biết Vịt làm sao nữa (lúc đó mẹ đang ôm anh Cún ngủ mà). Mẹ mới lấy và nhét vào mồm Vịt, Vịt cắn thấy gừ gừ, khoái chí lắm, chưa kể cái xích xắc gắn vào đó nó cứ quay tròn và kêu leng keng nhỏ nhỏ. Thế rồi mẹ bỏ hẳn tay ra, Vịt vẫn "gừ gừ" được một lúc nữa mới bỏ xuống đó.
Vịt còn biết (và rất thích thú) chơi ú òa. Mẹ lấy quyển sách che mặt, rồi bỏ ra, và ú òa vơi Vit. Sau đó mẹ lại đưa vào tay Vịt cầm, nhưng tay mẹ cũng cầm một đầu để tiếp tục "che vào, mở ra". Lúc sau thì thấy Vịt tự tay mình che quyển sách vào mặt nhé, và he hé ra để cười rõ tươi với mẹ (dấu hiệu của òa đấy mà). Tất nhiên Vịt ko che được hết mặt mình đâu mà hở ra một phần to tướng, nhưng mẹ rất vui, con gái biết chơi rồi. Sau đó thì Vịt còn biết tìm đồ chơi, tức là một đồ chơi rơi xuống ko thấy (lẫn dưới gối) một lần mẹ thấy Vịt lật lật gối để tìm. KO phải lúc nào Vịt cũng làm được thế nhưng dù chỉ một lần mẹ nhìn thấy thì cũng vui rồi.
Hôm nay anh Cún chơi với em, rất buồn cười, anh Cún nói theo bạn sư tử trogn Ice Age "Here comes the baby", mẹ bảo anh Cún "con phải nói tiếng Việt với em chứ, em ko hiểu tiếng Ah đâu", một lúc sau khi mẹ nói ú òa, ú òa thì tự để ý thấy Cún cũng chuyển sang "ú òa" rồi. Con tôi thật ngoan.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home