Tuesday, March 13, 2007

Đóng kịch với Cún con

Thực ra ko phải là đóng kịch theo đúng nghĩa của nó, có nghĩa là không có sân khấu, ko có lời thoại viết trước, chỉ là cuộc sống hàng ngày và diễn viên là gia đình mình. Ai cũng có một vai. Còn anh Cún chính là diễn viên chính kiêm đạo diễn (oai không, lại có tài ko ai theo kịp ấy chứ).
Ý tưởng là của mẹ nhé, thành thật thì là ý tưởng của bác Liên nhưng mẹ là người rủ và Cún rất chi hưởng ứng (nói nhỏ là bác Liên là thần tượng của mẹ về dạy và chơi với con đấy nhé).
Đầu tiên Cún bảo "chúng mình" là bạn Chíp và bạn Dale (hai bạn sóc trong phim Chip and Dale của Disney) còn em Vịt thì chuyển thành bạn Vịt. Bố Minh là "bạn" bố Minh. Thật vui phải không, nếu nghe lời và ngoan thì sẽ là Chip và Dale, còn nếu hư thì sẽ thành mẹ Hạnh và Cún. Kịch bản hàng ngày thì vẫn thế, bạn Chip đi ăn đi, bạn Chip uống sữa đi, bạn Chip chơi với em ngoan, bạn Chip lấy hộ bạn Dale bỉm cho bạn Vịt nhé, v.v. Nhưng mà "bạn Chíp" vui vẻ và hăng say làm hơn hẳn sau khi có người bạn hàng ngày là bạn Dale đấy nhé.
Từ hôm thứ bảy, sau khi xem lại phim Tarzan thì chúng mình đóng phim mới. Cún là cậu bé rừng xanh hay Tarzan (người uống sữa giỏi :-) mẹ là bạn khỉ (mẹ của Tarzan đó mà), bố Minh là bạn báo còn em Vịt là bạn Voi. Thế là "tarzan tự ra xúc cơm đi để bạn khỉ cho bạn Voi titi nhé". Hê hê cứ thế mà vui ra phết.
Hôm nay cũng có thêm một "xen" bất đắc dĩ nữa, là tarzan, trong lúc ko vui vẻ (vì bạn Voi cứ bò ra khỏi máy bay) đã cắn bạn Voi một cái. Thế là bạn tarzan bị mẹ phạt biến thành mụ phù thủy độc ác, chuyên hành hạ, làm các em bé bị đau. Tarzan mặc dù khóc thảm thiết "không muốn làm mụ phù thủy đâu" nhưng vẫn bị mẹ gọi là mụ phù thủy mấy lần nữa. Bây giờ mẹ biết cách xử lý tình huống này thế nào rồi là lá la.
Dù sao thì Cún con của mẹ cũng thật là thông minh, lại là một đạo diễn rất kiên nhẫn "nhắc vở" mỗi khi mẹ quên lời thoại, thế mới vui chứ.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home