Wednesday, May 13, 2009

Điều gì quan trọng với Cún?

Hôm thứ ba vừa rồi 12/5 mẹ đi họp ở lớp Cún, có một chú nói chuyện về "Value of Education" (Giá trị của Giáo dục), trong đó có nhắc đến vấn đề trẻ con càng đi học càng kém hứng thú với các môn học, chương trình học nặng về học (toán, đọc viết) ít chơi, nhất là từ cấp 2, nên trẻ con bị "mất phương hướng", không còn hứng thú với gì cụ thể và cũng không biết cái gì là quan trọng với mình.

Chú Matt có khuyên một số điểm:

1. Nếu có thể thì cho con học Home school (học trường ở nhà) vì như vậy sẽ tập trung nhiều vào từng đứa trẻ, muốn và thích học hay tìm hiểu về cai gì. Theo chú Matt thì đến 90% những gì học ở trường là không cần thiết và nhàm chán. [cái này nhà mình chịu rồi vì bố mẹ không có khả năng]

2. Nói chuyện thường xuyên với bọn trẻ từ lúc 4,5 tuổi, mỗi ngày 5 phút, xem con thích cái gì, con quan tâm cái gì, điều gì con nghĩ là quan trọng nhất [cái này khá thú vị, mẹ sẽ viết thêm ở sau]

3. Câu hỏi của mẹ cho chú Matt là nhà mình không có khả năng học home school và chắc chắn sẽ học public school (trường công). Vậy khi con không thích thú với một môn gì thì nhà mình chắc chắn sẽ không ép học để môn đó cũng phải được điểm tốt, nhưng có nên cho phép con mình không cần quá cố môn đó mà để cho con tự thích môn nào học thì sẽ học, môn nào không thích lắm thì "sau cũng được"? Chú Matt nói đây là một câu hỏi khó, nếu cảm thấy bài vở nặng thì nên nói chuyện với cô giáo, và nên tăng thêm sự thích thú của con vào môn đó, bằng cách tìm một người mà con thích chơi, nói chuyện cùng với con, học + chơi cùng con, tóm lại là tăng cường sự quan tâm của con thông qua một người khác, nếu như cô giáo không có khả năng hay không khiến cho con cảm thấy thích thú.

Cún còn nhỏ nên mẹ có thử ngay hôm đó hỏi Cún về việc Cún thích gì, điều gì là quan trọng với Cún. Một số người sẽ nghĩ với một đứa trẻ 5 tuổi thì có gì quan trọng, ngày hôm nay cái này là quan trọng, ngày mai sẽ là cái khác (quan điểm này của dì Nhung và cũng có điểm hợp lý), tuy vậy mẹ nghĩ Cún là một em bé hay suy nghĩ nhiều, và có một số điểm thì Cún không thay đổi theo ngày theo tháng, Cún khá kiên định, thời gian Cún thích hay suy nghĩ về điều gì có thể thay đổi một năm một lần mà thôi.

Câu trả lời của Cún rất thú vị:

1. Điều gì quan trọng với Cún? : Nghe lời người khác (không phải là người lớn nhé). Sau đó Cún giải thích thêm, người khác có thể là các bạn, có thể là người lớn. Cún cũng lấy thêm cả ví du, là nếu các bạn đang nói, mà Cún cười, thì các bạn có thể không thích, lúc các bạn nói Cún cần nghe các bạn nói. Còn chuyện nghe lời người lớn thì khỏi phải nhắc lại nữa, mẹ nghĩ là Cún đủ "ám ảnh" về chuyện đó :)

2. Cún thích gì? : Cún thích pokemon. Mẹ hỏi thế còn Ariel (nàng tiên cá) thì sao, vì đầu năm Cún thích nàng tiên cá? Cún nói Cún thích cả pokemon và Ariel như nhau, bây giờ Cún vẫn thích Ariel (thấy rõ Cún không thay đổi sở thích của mình thường xuyên nhé).

3. Cún thích làm gì? Cún quan tâm đến cái gì: Cún thích cắt và vẽ ở lớp (Cún suốt ngày dính lấy cái bàn viết -writing table- ở lớp đến mức mẹ phải nói cô giáo khuyến khích Cún ra ngoài nhiều hơn). Mẹ có gợi ý là thế còn đi ra công viên với bố Minh, và một số việc khác, thì cuối cùng là Cún thích ra công viên chơi với bố Minh nhất.

Mẹ rút kinh nghiệm mấy điểm từ câu trả lời của Cún: thứ nhất là dạo này Cún hay cười đùa, tỏ ra silly (ngu ngốc) nếu như Cún làm cái gì đó không hay ở trường, nên bạn Cún hay nói với Cún "tớ không thích" và Cún để ý hơn. Hai là ở nhà Cún cũng hay làm những điều trái với quy định, hoặc cứ làm theo ý Cún mà mọi người nói không được, nên hay bị mọi người mắng về chuyện không nghe lời. Rõ ràng Cún có để ý chuyện đó. Tuy vậy có thể cường độ hơi nhiều, nên Cún bị "ám ảnh" chuyện đó nhiều hơn.

Theo chú Matt nói là nên có tỷ lệ 2 lời khen kèm với một lời chê thì tốt hơn. Cái này với các bố mẹ Mỹ thì có nghĩa là giảm lời khen, tăng chê (vì bố mẹ Mỹ cái gì cũng khen, hơi phản tác dụng, nhàm),nhưng với bố mẹ châu Á thì có nghĩa là phải khen, và khen nhiều hơn. Vì người châu Á thường hay chỉ trích, và nếu làm tốt, ổn thì không nói gì có nghĩa là khen rồi, chứ không khen ra mồm để khích lệ người ta như người Mỹ và châu Âu. Tóm lại là mình kém lịch sự (tuy ít khách sáo) hơn bọn nó, khiến cho cảm nhận của đối phương có thể là mình quá khắt khe, không nên.

Với Cún là một em bé thì mẹ cần để ý để Cún được khen nhiều hơn, và mẹ cần chơi nhiều với Cún hơn để Cún ít bị mắng. Ví dụ hôm thứ ba về mẹ và Cún Vịt nằm trên giường nói chuyện, rồi đọc chuyện cười đùa, sau đó mẹ cho hai anh em ra ngoài chơi thêm mấy trò, hoặc hôm nay mẹ cũng bày màu nước và phấn để Cún chơi ở ngoài, thì Cún ít ăn mắng hơn một chút. Mẹ vẫn tự nhủ là khi nào Cún hơi buồn, hay hơi kích động nhảy nhót quá thì mẹ cần đọc truyện hay chơi riêng với Cún hơn, để Cún thêm tự tin và bớt kích động lại. Nhưng có một vài ngày mẹ xao nhãng đi, giờ mẹ phải cố gắng nhớ điều đó nhiều hơn. Suy cho cùng thì mẹ là người hiểu Cún nhất nên mẹ cần phải để ý hơn đến Cún hơn ai hết.

Về câu trả lời Cún thích làm gì, thì mẹ cũng thấy là cần phải khuyến khích cả nhà mình ra ngoài chơi nhiều hơn và cho Cún tham gia nhiều hoạt động thể thao khác. Hiện nay mẹ cứ bận rộn những việc này kia cần làm (trong khi làm không hiệu quả lắm) mà lại hy sinh một số hoạt động của Cún, hè cũng chưa đăng ký được lớp cho Cún gì cả, mẹ cần phải làm ngay việc này. Cún là người rất thích ra ngoài chơi (em bé nào chả thế) nên mẹ cần cố gắng cho Cún được học ngoại khóa hơn. Chú Matt cũng nhắc đến chuyện càng expose (cho trẻ tiếp xúc) với càng nhiều điều càng tốt, cho đến 12 tuổi, vì lúc đó các con bắt đầu hình thành thói quen (habit) của mình, sẽ khó thay đổi và linh hoạt hơn là lứa tuổi trước đó. Nếu con càng tiếp xúc và làm quen với nhiều hoạt động, thì con sẽ chọn cho mình sở thích và quan tâm sớm, như thế sẽ tốt cho con hơn.

Thi thoảng mẹ sẽ đọc lại bài này để lấy tinh thần :) Có một điều vui là khi mẹ hỏi, Cún biết điều gì quan trọng với mẹ, thì câu trả lời của Cún không làm mẹ bất ngờ. Cún nói quan trọng nhất với mẹ là anh Cún và em Vịt không đánh nhau, yêu quý nhau (Cún cũng hiểu là cả nhà mình yêu quý nhau là quan trọng nữa).

Một điều thú vị là Vịt cũng nói Vịt yêu cả nhà, yêu cả anh Cún, bố mẹ, v.v. trong khi Cún thì vẫn nói là không yêu Vịt vì Vịt hư :) Vịt học Cún rất nhanh, sau đó Vịt nói Vịt không yêu cậu Nhật vì cậu Nhật hư :) Mẹ hỏi tại sao cậu Nhật hư, thì Cún nói cậu hay lên phòng ngồi máy của cậu, cậu không chơi với Cún nhiều. Chứng tỏ là Cún rất nhớ các chi tiết và Cún cũng nói chuyện với Vịt, hay nghe mọi người nói chuyện với nhau về cậu Nhật nữa. Cậu Nhật (và mọi người hay ngồi máy không chơi với trẻ con) phải cẩn thận đấy nhé.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home