Wednesday, September 16, 2009

Cún và Vịt hư quá

Mấy ngày nay mẹ quá là mệt mỏi. Cún và Vịt phá vô cùng. Mặc dù mẹ đã cố hết sức làm tất cả những việc mà mẹ có thể làm, cho Cún có playdate với các bạn, đưa Cún và Vịt đi ăn ở ngoài, có thời gian riêng với Cún, nói chuyện và nhờ Cún giúp đỡ mẹ chơi với em Vịt cho tử tế, sao cho em đỡ la hét, đỡ khóc lóc, nhưng dường như tất cả những gì mẹ cố gắng làm đều không có tác dụng. Không chỉ là một lúc lại cãi nhau, la hét, khóc lóc (Vịt thì khóc bất kỳ lúc nào, và còn đánh người khác nữa, bướng bỉnh không nghe lời), ngay cả lúc chơi với nhau thì hai đứa bày ra bừa bộn đến mức mẹ không chịu nổi.

Mẹ không bao giờ đòi hỏi các con phải dọn dẹp thật ngăn nắp gọn gàng, biết phân loại đồ chơi, cũng không bao giờ đòi hỏi các con chơi xong phải dọn ngay. Các con vẫn là các em bé và chỉ có khả năng dọn theo mức độ của mình. Nhưng cái cảnh từ phòng này sang phòng khác lúc nào cũng bừa bộn thì mẹ không thể chịu được. Phá phòng khách lanh tanh bành (mẹ đã để hết đồ chơi ra phòng khách, rồi mua bàn ghế cho các con đọc sách, chơi đồ chơi nhưng dường như không tác dụng, đồ chơi vẫn vứt lanh tanh bành, truyện bày khắp mọi nơi), rồi hai đứa vào phá phòng ngủ của các con và rồi cả phòng ngủ của mẹ và cả kho quần áo cũng không được yên.

Cái gì cũng vứt hết ra đất, đồ chơi trong hộp thì thản nhiên xòe một cái thế là đổ hết ra đất (rất tự nhiên, ko cần biết rồi khi nào dọn hay ai sẽ dọn), quần áo thì chơi trò mặc đồ cho em Vịt (mẹ không cấm) nhưng tất cả quần áo và tất trong tủ đổ hết ra đất, đến lúc dọn thì chỉ có nhét vào cũng không vừa. Tóm lại là nhìn tất cả mẹ chán lắm rồi. Ngày nào cũng phải kêu, la mấy tiếng đồng hồ rồi mới dọn được tàm tạm. Có mắng, có đánh đòn cũng bằng ko. Mẹ thật sự bất lực trước hai đứa. Cảm thấy không đứa nào biết suy nghĩ và thương bố mẹ cả. Cho dù mẹ có nói bao nhiêu câu thì cũng chỉ ân hận được một chút rồi sao lại đâu vào đấy cả. Mẹ cảm thấy mệt mỏi quá. Nếu hai anh em tiếp tục thế này thì mẹ cũng ko thể chịu đựng được và ko thể cứ tiếp tục bình tĩnh với hai đứa được.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home