Thursday, May 14, 2009

Cún đi xem kịch "Người đẹp và con thú" 13/5/0

Hôm nay lớp Cún có field trip (đi dã ngoại) lần thứ ba, đó là đi xem kịch ở Sunnyvale. Lần đầu tiên field trip rất đơn giản, cả lớp đi bộ sang bên đường bỏ thư vào thùng, là thiếp mừng Valentine (14/2). Lần thứ hai là đi bộ đến công viên gần đó (Michelle Park), cả buổi sáng và ăn snack ở đó. Lần này là lần thứ ba, cả lớp tập trung ở rạp hát, sau đó xem kịch một tiếng, rồi đi ra vòi phun nước chơi, ăn snack chừng hơn nửa tiếng thì về.

Đây không phải lần đầu Cún vào rạp hát, lần trước lớp Cún có quay phim của chú Jim để dự giải thưởng phim về môi trường xanh của thành phố mình và được giải nhì, khối không chuyên. Cún và các bạn có vào rạp hát xem lại phim ngắn này. Tuy vậy lần này là một trải nghiệm khác, vì vở kịch đòi hỏi các bạn phải ngồi yên lâu hơn, không nên chạy khỏi chỗ ngồi và nói chung là nên trật tự, không nói chuyện nhiều.

Cún khá là ngoan, mẹ nghĩ là vở kịch cũng hay nên thu hút được sự chú ý của bọn trẻ con. Vì có cả phần hoàng tử không tốt với người khác nên chịu lời nguyền của các linh hồn trong rừng (nhìn linh hồn hơi sợ, chỉ có mặt nạ và cái khăn choàng rộng), rồi lúc biến thành dã thú, những lúc dã thú gàm rú, đau khổ hay sắp chết, v.v. thì bọn trẻ đều có vẻ căng thẳng và sợ. Mẹ nhìn mặt Cún thì biết là Cún có sợ, và Cún cũng có lúc muốn mẹ ôm Cún hay Cún muốn ngồi thụp xuống đất (giống Jimmy) tất nhiên là mẹ khuyên Cún không nên như thế rồi. Nếu Cún sợ và muốn thì mẹ có thể cho Cún ngồi lên lòng và ôm Cún mà.

Ra ngoài chơi thì Cún lại hết, Cún nói với mẹ là Cún thích vở kịch, rồi Cún thấy qua vở kịch, khác với bản phim của Disney, mà Cún biết là tại sao hoàng tử lại biến thành con thú. Trong bộ phim từ đầu đã thấy là con thú rồi, nên Cún không biết tại sao hoàng tử lại bị như vậy. Mẹ nghĩ cũng bị ảnh hưởng một phần là hôm vừa rồi cô Terri có đọc lại chuyện này cho các bạn lớp Cún, và có nhắc đến là truyện, phim và kịch có thể là những bản khác nhau. Bạn Brett và các bạn ở lớp cũng phát biểu những điểm mà truyện và phim khác nhau, các bạn quan sát rất kỹ, từ việc là vẽ hình con thú thì truyện và phim khác thế nào, v.v. chứng tỏ lứa tuổi của Cún rất nhớ và so sánh, quan sát rất tốt.

Cún chỉ có điểm buồn cười (cũng bình thường) là khi vừa nói tiếng Anh hay nghe tiếng Anh nhiều thì Cún hay nói một tràng tiếng Anh luôn với mẹ. Mẹ thường phải sửa lại,nói Cún nói tiếng Việt cho mẹ đi, từ nào không biết thì hỏi mẹ, mẹ có thể nhắc Cún. Mẹ cũng hiểu là Cún sẽ tư duy tiếng Anh nhanh hơn tiếng Việt sau khi Cún đi học cấp 1, nhà mình chỉ có cách giữ tiếng Việt bằng việc nhắc Cún Vịt nhiều hơn thôi.

Cún lúc ăn snack cũng không ngoan lắm, cứ lấy đồ ăn hoặc vặt cỏ cho mấy bạn vịt dưới hồ, sau đó còn cùng mấy bạn ném đất xuống hồ, mẹ và cô Tina nói không được, thế là một chú giữ trật tự ra ngay để nhắc nhở. Cái chính là chú mắng hay nhắc bọn trẻ có vẻ to tiếng nên nhìn mặt Cún và mấy bạn hơi căng thẳng. Mẹ thấy lúc sau chú ra xe của chú đậu trên bãi cỏ, Cún còn ra thanh minh cái gì đó với chú một tràng. Vụ này hôm nay mẹ quên mất đấy, để mai mẹ hỏi Cún xem Cún nói gì với chú. Chắc là Cún vẫn nhớ đấy mà.

Mấy bạn ở lớp ăn mặc tử tế hơn hẳn, quần kaki, áo sơ mi có bạn còn có cả tie (cà vạt) , Cún thì vẫn áo len quần bò thôi. Vì mẹ cũng chẳng có váy áo gì mà. Thôi để lần sau mẹ mua cho Cún áo sơ mi có cà vạt nhé, thi thoảng mình còn đi đâu đó (không phải đám cưới vì bên này các cô chú cưới hầu hết rồi mà).

Để hè rủ chị Diệu Minh rồi mẹ cho Cún và Vịt đi xem kịch thêm nữa nhé.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home