Tuesday, September 12, 2006

Bé Hạnh Nguyên của mẹ

Vịt con của mẹ đã gần hai tháng rồi, giờ đã biết hóng hớt rồi nhé. Mỗi lần bà hay mẹ hỏi chuyện là cứ u a u ơ, cái mắt thì láo liên đến là xinh. Vịt nét thì ko đẹp bằng anh Cún, mắt không to bằng laị hay gườm gườm giống bố, trông kỹ có khi mắt bên phải nhỏ hơn mắt bên trái một chút, môi thì không đỏ bằng, da thì không trắng bằng (california girl không cần tan da đã nâu), nói chung là nhiều cái không bằng anh. Nhưng mà trông rất nhanh nhẹn, linh hoạt, hơn cả Cún hồi mới đẻ đấy. Ai đi thoáng qua một cái thôi là quay ngoắt lại nhìn, buồn cười nhất hôm trước bố Minh chơi trò chạy đi chạy lại trước mặt Vịt như con thoi mà Vịt con vẫn kịp quay đầu qua lại nhìn bố nhé.

Có điều Vịt con ngoan hơn hẳn anh Cún hồi bé, mẹ nuôi Vịt nhàn hơn nhiều (ở VN là phải kèm thêm trăm ngàn lần trộm vía đấy). Tuần đầu tiên Vịt con ngoan thật là ngoan, cứ ăn rồi ngủ, 3 tiếng dạy một lần, ọ ẹ thì mẹ thay bỉm cho là laị ngủ tít, có lúc vừa thay vừa lim dim rồi tự ngủ lại, anh Cún thì chưa từng có chuyện này nhé. Sang tuần thứ hai, Vịt bắt đầu học được một ít thói hư, cứ ngày thì ăn rồi ngủ, hay nằm chơi một mình nhưng từ khoảng 9 giờ tối là thức hơn ban ngày. Ọ ẹ, khóc lóc đòi ăn liên tục, mẹ cho ăn thì ngủ nhưng một tí là dạy, hết đái thì lại ị, hay là nấc, mẹ phải cho ti tiếp. Nếu ko ti là y như rằng khụt khà khụt khịt không chịu ngủ gì cả. Cứ thế cho đến khoảng 2,3 giờ sáng, mẹ mệt phờ mà ti thì cũng rát không còn sữa cho Vịt con bú nữa. Từ tuần thứ 3 thì thi thoảng còn ngủ được từ 2,3h sáng cho đến 6,7 giờ nhé, nhưng mẹ vẫn phải mệt lúc đêm, mà Vịt thì không bú sữa ngoài 3 ngày (từ ngaỳ thứ 3 đến ngày thứ 7) đã không chịu bú rôì, cứ cho sữa ngoài vào lại khóc ầm lên rồi nhè ra. Mẹ nghĩ mãi không biết làm cách nào, bsy thì bảo phải rèn Vịt, cho khóc một chút cũng được nhưgn đêm cố gắng phải 2 tiếng mới cho ăn, ngày thì cho ăn nhiều hơn để Vịt quen đi. Bố Minh quyết tâm rèn lắm, chỉ có bà Thái là xót ruột thôi, nhưng mất hai tuần bây giờ Vịt đã quen hơn rồi. Đêm nào cũng ngủ được qua đêm (ít nhất một giấc 4,5 tiếng) và đã bớt khóc rồi, mẹ hy vọng Vịt sẽ càng ngày càng ngoan hơn nhé.

À, có một chuyện không thể kể là khoản "đâù ra" của Vịt khác hẳn với anh Cún nhé, nói ra thì buồn cười nhưng ko nói sợ sau này mẹ lại quên. Vịt mãi đến ngày thứ 4 mới đi ị mà phải có can thiệp, mẹ và bố cũng phải đi bác sỹ mấy lần sau khi Vịt sinh chỉ vì chuyện này, lo thật là lo. Cũng may sau đó thì mọi thứ trở lại bình thường, nhưng mà vẫn khác với anh ngày trước xì xoẹt suốt, thậm chí xì xoẹt mỗi lần cho bú; Vịt con thì một ngày chỉ 1-3 lần thôi. Được cái volume thì kinh khủng, ai thấy cũng phải hãi hùng (hí hí cái này có bà ngoại và bác Hoa làm chứng) mà như vậy cũng nhàn cho mẹ nên mẹ thích lắm. :-) BS cũng nói như vậy cũng tốt thôi, she keeps something for herself, Vịt tiêu hóa hấp thụ được tốt thì không cần ăn nhiêù cũng lên cân tốt mà. Mà thật sự Vịt lên cân tháng đầu tốt hơn anh Cún, lúc sinh 8lbs 1 oz, 1 tuần là 8 lbs, mà 1 tháng đã gần 11lbs rồi. Mẹ cũng biết thời gian đầu dễ lên nhiều, đến lúc được cỡ 16,17 lbs (7-8kg) có thể chững nhưng lên cân nhiều thì mẹ cũng thích mà.

Ôi mà hai hôm nay lại ko thấy Vịt có "đầu ra" rồi, hy vọng mai con gái trở lại bình thường nhé, giờ mẹ phải đi ngủ đây kẻo bố Minh mắng chết.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home