Tuesday, October 20, 2009

Cún Vịt và Sóc



Hết chuyện của bố mẹ giờ đến chuyện của các nhân vật chính, các sếp nhỏ, các con quỷ nhỏ v.v. và v.v. của nhà mình đây này.

Cún và Vịt từ hôm có em thì có vẻ hợp tác với nhau hơn, tức là chơi với nhau nhiều hơn. Không có chuyện chị Minh sang đây rồi hai anh chị chơi với nhau, bỏ lại em Vịt khóc thảm thiết vì hai anh chị không chơi với em nữa. Giờ Vịt là bạn, là đồng minh duy nhất của Cún. Mẹ thì phải chăm cho em Sóc 100% rồi, thi thoảng mới rảnh ra đọc truyện cho hai anh em được một chút, nhà thì chẳng còn ai, nên hai anh em đành phải liên minh hợp lực để mà chơi với nhau, không thì biết chơi với ai?

Hàng ngày bố đưa Cún đi học về, ăn trưa xong, thì bố đi làm, mẹ thì cho em Sóc ăn, ngủ, v.v. nên Cún và Vịt tự vào phòng chơi. Giờ dì Nhung đã chuyển sang ở nhà thuê, phòng đấy thành phòng của Cún Vịt. Bố và chú Hà đã chuyển giường tầng của hai anh em vào, trong đấy thì có cả đồ chơi, một cái bàn thấp để hai anh em để giấy tờ, bút, nhưng mà dưới đất thì vẫn đầy ự đủ các loại lego, gầu bông, đồ chơi, bút (Vịt rất hay đổ hết bút ra nhà) thành ra vô cùng lộn xộn. Bố bắt hai anh em dọn được mấy hôm, rồi mấy hôm nay thì lại thôi (thế mà mấy hôm trước thì bố rất là hô cao khẩu hiệu là cho hai anh em dọn cho quen nhé), thế nên cái phòng càng lộn xộn. Tối mẹ đi qua đi lại, đá cái này vào cái kia cho đỡ bừa. Được cái là phòng khách và phòng giữa thì hai anh em ít bày hơn nên đỡ lộn xộn, nên bộ mặt chung của nhà mình cũng ko đến nỗi quá tệ.

Trở lại câu chuyện Cún và Vịt. Trò chơi ưa thích bây giờ là tô màu, cắt giấy, rồi chơi picnic, chơi gấu bông. Vịt theo anh Cún nên biết dùng kéo khá sớm, Cún thì phải 4 tuổi còn Vịt giờ 3 tuổi đã cắt thành thạo, cắt theo các đường uốn éo tốt hơn Cún lúc trước. Suốt ngày tranh giành nhau ai lấy tờ nào, rồi cái trò Vịt chuyên lấy đồ anh Cún vẽ để cắt, thế là anh Cún bực lắm ra kêu ca với mẹ, rồi lại "trả đũa" Vịt bằng cách ấy đồ Vitj vừa cắt ra để ... xé. Vịt là rú lên, hay chạy vào mách mẹ. Tóm lại là cứ liên hồi. Hoặc Cún trêu em, dọa em, thế là em lại "Stop it, em không thích đâu", cứ gọi là ầm ĩ suốt ngày. có những hôm mẹ ôm em Sóc nói liên tục hai anh em không dừng, đau hết cả đầu, em Sóc thì cứ nghe mẹ nói hơi to hay giọng bực mình là em Sóc lại khóc, khổ thân em Sóc ghê cơ.

Đươc cái hai anh chị rất là yêu em, thích chăm sóc em lắm. Mẹ mà bảo lấy bỉm hay lấy quần áo cho em là lấy ngay. Thích ôm em, hôn em lắm, nhưng tất nhiên mẹ phải hạn chế rồi, chỉ được vuốt chân hay hôn vào chân em thôi. Vịt thì rât thích sờ vào đầu, vuốt đầu em (nguy hiểm ghê), còn Cún thì chỉ chực hôn trộm em vào trán hay là má. Cún lúc nào nhìn thấy em là lại , chào Sóc, chào Sóc, anh Cún đây, rồi thấy em giơ tay giơ chân thì bảo, mẹ ơi, em chào con kìa. Yêu lắm. Vịt thì cũng thích ra nhìn em, rồi thơm chân em, rồi chơi ú òa với em. Đây trong lúc mẹ viết thì hai anh em đang ra nằm ở dưới chân em Sóc để em đạp chân vào trán của hai anh em này, rồi cười khanh khách, ra vẻ rất vui. Chị Vịt còn tranh thủ mẹ không ở bên cạnh, lấy tay nắn chân cho em, mẹ phải nhắc nhở ko được làm thế đây này. Rồi hai anh em thấy em khóc thì cũng nằm xuống giả vờ khóc, buồn cười ghê.

Nói chung là thích em, muốn chơi với em lắm mà mẹ vẫn phải nhắc và cả hạn chế liên tục đấy, vì sợ ko để ý va vào em thì em đau thôi. Nhưng được cái không ghen với em nhiều, không khóc lóc đòi mẹ như hồi anh Cún mẹ đẻ em Vịt, nên mẹ cũng vui và yên tâm hơn nhiều. Mong hai anh e m tiếp tục phát huy, chơi với nhau để mẹ còn chăm em nhé, rồi em sẽ lớn nhanh nhanh và chơi với hai anh em đấy.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home