Wednesday, December 23, 2009

Cái kẹo bột của cả nhà mình

Nhà mình có một cái kẹo bột. Rất là trắng, phộp phộp, má thì phúng phính ra nhưng người chẳng chắc lắm đâu. Chỉ vì là bột nên rất là trắng :) Hồi trước thì vì bé xíu xiu, nhẹ cân suốt ngày phải đi bác sỹ nên mẹ gọi là cái kẹo (ý là bé như cái kẹo ấy mà). Lâu rồi thì cái kẹo cũng phổng phao, lớn hơn (bột thì phải nở chút chứ nhỉ), giờ không bé nữa, nhưng vẫn là bé nhất nhà mình. Và lại dính mẹ như kẹo, cho nên thật xứng đáng là kẹo bột.

Kẹo bột được ba tháng, chưa biết lẫy, mẹ đặt nằm sấp rồi phải giúp cho hai tay chống lên vai, thì biết ngửng cái đầu lên, rất tò mò ngó nghiêng xung quanh, được một tí thì ụp xuống. Vài lần mỏi thì bắt đầu kêu kêu, e é khóc, thế là mẹ phải cho kẹo bột nằm ngửa lại.

Kẹo bột cũng biết nhìn nắm tay và sờ mó mọi thứ trong tầm tay được hơn tuần nay rồi, mẹ để ý hai ngày nay (đúng hôm tròn 3 tháng nhé), kẹo bột biết cho tay vào mồm mút mát. Mút chùn chụt ở trong phòng một mình, yêu lắm. Giờ thì kẹo bột biết sờ tay lên trên đầu, sờ vào má, sờ tóm áo mẹ, rồi biết cả cho cả nắm tay vào mồm nữa.

Phải nằm một mình một tí thì kẹo bột i i, nhưng mà mẹ, bố hay hai anh chị ra nói chuyện một tí thì cái miệng ven vén lên rồi hóng hớt, mắt thì lấp lánh toàn tình yêu, yêu lắm cơ. Nhìn kẹo bột lấp lánh mắt nhìn mẹ, mẹ biết là kẹo bột yêu mẹ lắm, trong thâm tâm mẹ thật cảm ơn kẹo bột vì đã yêu mẹ nhiều như thế. Giờ anh Cún và chị Vịt lớn rồi, có lúc mẹ có ôm hôn cũng chẳng thèm để tâm (vì còn mải xem phim mà), nên mẹ cảm thấy hạnh phúc vô cùng vì có kẹo bột.

Chúc mừng kẹo bột đã được ba tháng, và cả nhà mình cùng kẹo bột bắt đầu một mùa giáng sinh vui vẻ. Bố sẽ được nghỉ từ ngày mai tới hết tuần sau, cả một tuần dài và vui vẻ.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home