Sunday, April 04, 2010

Sóc phệ bò lùi

Hơn một tuần nay Sóc bắt đầu bò lùi. Sau khi lăn qua rồi lăn lại được thì Sóc bắt đầu hơi nhấc người lên khỏi mặt đất. Mẹ cứ tưởng Sóc sẽ tập bò, nhưng cũng giống như là khi mẹ cứ tưởng Sóc sắp mọc răng (vì cái lợi đã nứt ra hai rãnh nhỏ trong trong màu trắng nhưng cả tháng trời răng chẳng thèm nhô lên), thì Sóc lại không thèm tập nhấc lưng nữa. Giờ Sóc đòi bò lùi.
Sóc bò lùi buồn cười lắm, vì chỉ một tí thôi đã lùi cả mét rồi. Thường xuyên lùi rồi thò chân vào gầm ghế, hay là nan cũi, rồi hét inh lên. Sợ nhất là hôm qua mẹ đã lót gối nhưng bố bảo Sóc lùi thò cả chân ra ngoài. Tất nhiên là mẹ chẳng bao giờ cho Sóc nằm một mình trên giường đâu, luôn che chắn và mẹ thì ngồi ngay ở đấy. Mà Sóc thì nhanh lắm, thoắt một cái đã thấy ở đâu rồi ý.
Nhà mình Sóc vẫn là "ngôi sao", tức là anh chị yêu Sóc lắm ý, và lúc nào cũng cưng Sóc. Anh Cún sáng dậy là phải vào phòng mẹ xem Sóc thế nào, nếu Sóc dạy rồi thì lên chơi, trêu Sóc cười một tí. Trước khi đi học anh Cún cũng phải vào chào Sóc. Tất nhiên yêu em thế thôi nhưng vẫn thích chơi lắp lego hơn là chơi với em, bảo trông em cho bố mẹ ra làm vườn thì mắt còn tít vào lego và xem phim. Nhưng tất nhiên bảo trông em thì vẫn ngồi bên cạnh, dặn em khóc nhớ gọi mẹ thì có nhớ đấy.
Chị Vịt bây giờ cũng yêu Sóc lắm. Hỏi Vịt yêu ai nhất, thì em Sóc, nhưng sau đó thì đến anh Cún, mẹ Hạnh, bố Minh, tóm lại là Vịt yêu cả nhà mình. Whole Family. Mẹ nói với bố Minh, giá mà lúc đẻ Vịt mẹ cũng cho anh Cún đi học, một tuần hai buổi, có lẽ anh Cún đã đỡ buồn và căng thẳng hơn. Vì anh Cún cũng thích cô giáo như Vịt, mà các cô giáo ở đây thì bố mẹ có thể nói chuyện nhờ giúp đỡ nói chuyện hay tác động vào các cháu được. Mẹ lúc nào cũng thương Cún và hay nghĩ lại Cún ngày xưa lắm đấy, sau này Cún có đọc được cái này thì nhớ là bố mẹ lúc nào cũng chăm và nghĩ cho Cún nhất đấy nhé. Không phải các em được nhất đâu.
Sóc phệ nhanh quá, thoắt một cái lại gần 7 tháng rồi. Trông lúc nào cũng ra dáng "con út" được chú ý đến, cứ cười, vỗ tay ú òa là Sóc lại toét cái miệng ra. Bố bảo hay là đặt tên là Sóc toét nhé, bố Minh cứ về nhà là khua khoắng chân tay, loay hoay cười toe toét hết cả ra. Thích bố Minh lắm cơ. Mà bố cũng thích và cưng con gái út vô cùng. Bố bảo, để xem sau này đứa nào xinh nhất, Sóc có xinh bằng được chị Vịt không. Chị Vịt thì cá tính rõ rồi mà. Mẹ thì nói, à, mỗi đứa nhà mình một kiểu, xinh cũng kiểu khác mà tính cách cũng có vẻ khác. Thế mới đa dạng, mới hay chứ.
Mừng Sóc sắp 7 tháng rồi, mẹ cũng chẳng mong Sóc bò sớm đâu vì như thế mẹ trông cũng mệt lắm. Cứ tùy tình hình Sóc nhé.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home