Monday, March 15, 2010

Sóc con 6 tháng

Nhanh quá tuần này đi khám Sóc sáu tháng rồi. Và mẹ sắp sửa bắt đầu trận chiến ăn dặm, nghe mà đã hãi hùng.
Sóc bây giờ đã gần 6 tháng nên vô cùng nghịch ngợm (mẹ nói là lộ rõ bản chất Sóc con phá hoại hihii vì sóc bên này toàn phá cây và ăn quả mà, nhà mình thì sóc chuyên đào vườn của mẹ). Sóc nói nhiều hơn, cũng chỉ u u, ơ ơ mà nghe giọng rất chi là hiền lành nhé. Sóc vẫn như mọi khi, rất thích "quyến rũ" aka thu hút sự chú ý của người khác. Nhìn thấy ai nhìn, hay nói chuyện, hay cười với mình là Sóc híp hết cả mắt lại, cười hết cỡ (lộ rõ cả cái lợi vẫn chưa nhú răng), rồi ra vẻ quan tâm lắm, để người ta lại phải tiếp tục nói chuyện và cười với Sóc. Không biết Sóc có hiểu hết hơn, nhưng mẹ cảm thấy cứ ai khen Sóc xinh quá, cười tươi quá, thế là Sóc lại tiếp tục híp tịt để cười tươi hơn nữa với người ta.
À, mà Sóc bây giờ chịu khó lẫy hơn rồi, có điệu mỏi thì vẫn cái điệu lăn ra một bên để nghỉ. Tháng 5 rồi nên Sóc khỏe hơn, một tay thì úp xuống sàn, đầu nghiêng và úp xuống sàn còn tay kia và một chân cũng hay vẩy lên, trông như một con cánh cụt sã cánh. Mẹ thấy Sóc cũng hơi chống tay và chổng mông lên, một phần mẹ hy vọng Sóc chóng tập bò cho Sóc đỡ lười, một phần mẹ vẫn ok là Sóc cứ như thế này để cho mẹ đỡ phải chạy theo Sóc cho mệt.
Mấy hôm nay Sóc lười chẳng chịu ngủ lúc mẹ cho Sóc tới trường chị Vịt làm việc, cả ngày ko ngủ sáng, đến chiều cũng thính ngủ, chị Vịt cứ ở nhà với mẹ là một lúc lại vào hỏi mẹ cái gì, thế là Sóc đang ngủ tít lại bật dạy mắt mở thao láo, miệng thì toe toét làm mẹ bực mình quá đi. Cuối cùng mẹ lại phải sã tay ôm Sóc để cho Sóc ngủ cho ngoan.
Sóc 6 tháng vẫn trắng, xinh thế, bụ thì không bụ lắm, cái cổ có vẻ gầy đi rồi, được cái mặt vẫn phinh phính nên ko ai để ý là Sóc ít bụ hơn. Chân tay người ngợm thì cũng phình phường thôi. Được cái giống mẹ thì vẫn thế, ai nhìn thấy cũng bảo Sóc ngố tồ giống mẹ quá cơ. Mà Sóc tồ bây giờ còn có điệu lúc mẹ chưa cho ti được ngay, thế là cạp ngay vào người mẹ bất kỳ chỗ nào, bụng, tay, mặt, cứ như là nghiện ngập ấy.
Sóc giờ không còn mút chùn chụt ngón tay, mà toàn kéo tay mẹ vào để gặm, hoặc gặm tay mình, mà chỉ gặm một ngón trỏ hoặc ngón cái thôi nhé. Nhìn rất chi là sành điều hành hiệu.
Sóc cũng có lúc ngoan, cho ngồi lên ghế high chair (để ăn) mà bố Minh để trong phòng khách thì cũng xem anh Cún chị Vịt nhảy nhót chơi bời được đến nửa tiếng để mẹ nấu cơm. nhưng được mấy hôm trước thôi, mấy hôm nay thì Sóc ngồi một tí là lăn ra khóc lóc nỉ non, nước mắt đầm đìa, làm mẹ chẳng làm được cái gì, lúc nào cũng phải ôm Sóc trên người mới được.
Bố Minh đang bảo, ối giời ơi, lúc nào mình còn là thằng sinh viên giờ đã một vợ ba nháy rồi đây này. ừ nhỉ, nháy thứ ba đang ì ì phản đối đấy. Nháy là thế nào, người ta là Sóc phệ ham chơi number 1 đấy chứ.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home