Tuesday, July 13, 2010

Em Sóc cắn mẹ

Em Sóc cắn mẹ không phải là lần đầu tiên, có những lúc em ngứa răng em vẫn cắn cắn, từ lúc 4.5 tháng em bắt đầu nứt răng cho đến khi răng nhú ra hẳn là lúc em khoảng 8 tháng. Cắn ko biết bao nhiêu lần, mà ngay từ khi sinh em ra cái kiểu ti ti của em đã gần như là cắn mẹ, làm mẹ đau điếng.
Lâu lâu rồi chừng hai tháng em ko cắn làm mẹ tưởng mẹ quên rồi. Chiều hôm qua vừa cho ti tự dưng em cắn một cái đau điếng. Cắn đau tưởng chừng ko chịu được, đau đến mức mẹ mất tự chủ, hét lên một cái thật to. Em nhìn mẹ, láu lỉnh, láu lỉnh rồi cười (dạo này nhìn em rất là láu lỉnh, hay cười cái kiểu "con hiểu hết rồi đầy" như thế, nhất là cái mắt em giống bố khủng khiếp nhìn lại càng nghịch ngợm). Mẹ bình tĩnh lại, nhìn vào mắt em và nói, Sóc con không được cắn mẹ như thế, mẹ đau mẹ không cho con ti ti nữa. Rồi mẹ đặt em xuống đất, không bế trong lòng nữa.
Em khóc i ỉ, khóc ầm ĩ. Chừng một phút mẹ bế em vào lòng, lại nhìn vào mắt em và nói, Sóc ngoan không được cắn mẹ nữa. Rồi mẹ cho em ti tiếp. Vết cắn vẫn còn đau nhưng em có vẻ biết điều (chẳng biết có thật ko) vì em ti tử tế, chăm chú, không cắn gì nữa.
Mẹ ko biết em có hiểu hết không, vì thật sự mẹ thì tin rằng em đã đủ tuổi để hiểu hết điều mẹ nói và biết suy nghĩ tí chút, nhưng chẳng có em nào nói lại cho mẹ là "con hiểu hết đấy", nên mẹ cứ coi như là em hiểu nhé. Em phải ngoan từ giờ không cắn mẹ nữa đấy.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home