Monday, April 05, 2010

Mỗi người một vẻ ... số 2- em Vịt

Bây giờ đến em Vịt nhé. Em Vịt sinh ra đã là một cô bé ngang bướng với cái trán dô tít và đầu thì có hai cái ngạnh (làm mẹ liên tưởng đến hai cái sừng, hay là một hình thang ngược). Vịt mới đầu không xinh và thường xuyên bị so sánh với anh, của đáng tội trông Vịt cũng buồn cười lắm cơ, nhưng thay vì đau khổ hay ghen tị với anh thì Vịt "giẫm chân lên thiên hạ" bằng cách tự lớn lên và "xinh đẹp" theo kiểu của riêng mình. Đến một tuổi thì Vịt đã biến thành thiên nga, từ đen thành trắng, từ mắt hí thành mắt tròn to đen nhánh, từ trán dô thành trán rộng má bầu, tóm lại là Vịt rất xinh và xinh hơn là bố mẹ mong đợi. Vịt lại mọc thêm hai quả răng nanh rất chi là ấn tượng, duyên thì cũng duyên nhưng nhìn thì không có giống ai hết (à, thực ra thì cũng hơi có giống bố) :) Tóm lại là lúc thì Vịt đăm đăm nhìn rất khó chịu (y như hồi mới đẻ) lúc lại cực kỳ xinh, tới mức xinh hơn cả anh Cún, cái xinh của Vịt cũng rất đặc biệt, có thể nói là khác nhất trong ba anh em.

Vịt có nhiều nét thu hút, dễ thương (cute) như anh Cún thì cũng có, nhưng phải nói điểm mạnh của Vịt là thu hút người khác, và khả năng hòa đồng, kết bạn siêu nhanh. Nếu như anh cún còn phải đứng nhìn một chút, hay ngần ngại không đến gần vì cảm giác người ta không quan tâm đến mình (nhạy cảm nó cũng có điểm yếu của nó là thế), thì Vịt con luôn xông pha, tiếp cận đối tượng và không ngại ngần dù cho đối tượng có từ chối chơi với mình. Kết cục (by the end of the day) thì bao giờ đối phương cũng phải lùi bước và lại chơi rất vui vẻ với Vịt là đằng khác. Vịt không ngại là người ra cười làm quen trước, hay giơ tay trước cho bạn để cầm tay nhau đi chơi rất tình cảm. Vịt cũng không ngại ra xin xỏ đồ ăn (cái này là mẹ bực với Vịt lắm nhé, lúc nào cũng I am hungry) hay tỏ rõ mình thích một cái gì. Tóm tắt là Vịt khá thẳng thắn và bạo dạn, may là chưa đến mức khó chịu, vì Vịt vẫn là một em bé, có gần bốn tuổi thôi à.

Khác với anh Cún lười .. mọi thứ, Vịt không chăm dọn nhà, dọn đồ chơi (tất nhiên rồi, là đối tượng để anh Cún kêu ca phàn nàn mọi lúc), nhưng Vịt rất chăm hoạt động ở bên ngoài. Vịt thích ra ngoài trời, hái hoa, nhặt lá, Vịt thích đi bộ, đi xe đạp, có thể đi bộ thoải mái (và đơn giản) hơn hai miles (khoảng hơn 3km) một lúc với đôi giày tap shoes (đế cứng, không thoải mái lắm để đi bộ) mà không phàn nàn gì. Ngày xưa thì Vịt thích đi xe đạp với mẹ, suốt ngày trèo vào cái trailer, ngồi đội mũ bảo hiểm sẵn sàng, còn bây giờ thì ngày nào cũng xin mẹ cho đi bộ đi đón anh Cún. Vịt không thích đi ô tô :) Vịt có thể ở cả ngày ngoài công viên mà không biết chán, đu quay là cái mà VỊT thích nhất, sau đó đến chơi cát. Cái gì Vịt cũng thích, miễn là được ở ngoài trời. Bố mẹ ra chặt cây thì Vịt cũng xán lại nhặt cành nhỏ bỏ vào đống rác cho mẹ. Mẹ ra làm vườn thì vịt cũng hái hoa. Vịt đúng như con Vịt con cứ đi theo chân mẹ vậy.

Đặc tính nữa của Vịt con là ... điệu. Con gái mà, phải mặc váy này, dù mùa đông cũng như mùa hè, giày dép thì phải đẹp, đau không quan trọng mà quan trọng là phải đẹp và đồng bộ. Lúc váy trắng thì giày trắng, lúc váy hồng thì dép hồng. Vịt thích để tóc dài, mặc dù đã tự lấy kéo cắt lởm chởm nhưng giờ tóc bắt đàu dài ra hơn và mẹ bắt đầu thấy VỊT soi gương, vuốt đuôi tóc ra đằng trước, đều sang hai bên, rất là điệu nhé. Vẫn bệnh công chúa (tất nhiên rồi), lại thêm yêu Hello Kitty, xung quanh Vịt cứ gọi là cái gì cũng đỏ đỏ hồng hồng.

Đeo ba lô,Vịt phải ôm thêm mấy bạn thú bông, rồi một cái túi hồng bé tí khoác vai chẳng biết để linh tinh cái gì, theo một túi trắng là "túi cái bang" chuyên đựng bánh trái kẹo, tóm lại thức ăn dự trữ của Vịt. Vịt là chuyên gia đồ ngọt, cái gì ngọt thì cũng thích, nhất là kẹo, mà mẹ thì không cho ăn kẹo. Khác với anh Cún khảng khái và nghe lời, mẹ không cho ăn thì thôi. Vịt thì đặc tính cơ bản là "bơ", Vịt chỉ nghĩ đến điều mà Vịt muốn. Biết rất rõ không được ăn kẹo nhưng Vịt cứ trữ hết vào cái túi của mình, để ăn dần, cho dù là đã đánh răng đi ngủ Vịt cũng không từ, thích lên là lôi đồ ra ăn. Vit đã từng dấu keo trong phòng, ở dưới gối hay ở đâu mẹ không biết, rồi tối thì trùm chăn ngồi ăn trong chăn một mình. Hôm trước can tội ăn nhiều vitamin quá, mẹ bực không chịu được, vì hai anh em dám tự động lấy ra ăn, mẹ vừa mắng vừa tát tát vào má và tạt vào đít (nhẹ thôi và toàn trượt ra ngoài- mẹ không kiềm chế được vì vịt và CÚN biets là nguy hiểm mà vẫn làm ), thế là vịt sợ quá, đưa cho mẹ cái hộp truyện của Vịt. Mẹ có hiểu gì đâu, mở ra thì ôi thôi, vitamin ở hết trong đó cùng với cereal. hóa ra lúc mẹ tra con để ở đâu, đưa đây thì không khai, lúc sau sợ mẹ quá (chẳng mấy khi mẹ trông đáng sợ như thế này) thì Vịt mới chịu khai. Thật bó tay với VỊT luôn.

Vịt bơ, Vịt dễ thương, Vịt điệu, Vịt lèo nhèo ở nhà thế nào, thì đến lớp là một Vịt khác hẳn. Vịt thích làm art project (đó là Vịt nói đấy nhé), nhưng lại không thích bẩn tay. Làm bánh là Vịt e dè lắm vì Vịt không thích tay bị dính nhưng VỊt vẫn tham gia đủ. cái gì mà giây sơn bẩn ra tay là Vịt phải chùi ngay. Tóm lại chơi với Vịt khá mệt. Bù lại, Vịt là một em bé rất ngoan ở khu vực đọc sách, Vịt có thể tự ngồi xem sách cả nửa tiếng, tự đọc sách cho mình, hoặc tham gia bất kỳ bố mẹ nào đọc cho con mình, Vịt rất tự nhiên ngồi ngay trong lòng của bố mẹ các bạn hay cô giáo. Vịt cung rất thích trò chơi lắp ráp, và khá giỏi trong trò này. Vịt thích vẽ, chịu khó vẽ, viết chữ, làm thiếp sinh nhật bạn. Ở trường VỊt lại ít ra ngoài chơi hơn vì thích các hoạt động trong lớp hơn (cái này thì hơi giống Cún hồi nhỏ). Khi ra ngoài thì Vịt thích nhất là chơi ở play house chứ không phải leo trèo như ở công viên.

Vịt vẫn là một em bé nên Vịt khá bám mẹ. Lúc nào Vịt cũng thích nằm trong lòng mẹ và sẵn sàng chui vào gối đầu tay mẹ ngay lập tức. Nhiều lúc mẹ chỉ sợ Vịt đè vào em Sóc, còn bố thì Vịt hay trèo ngồi lên chân, bất kể bố có đồng ý hay không. cún thì rất dễ ngủ, nằm xuống là ngủ còn Vịt thì khó, cứ lượn lờ chơi bời mãi. Khi nào Vịt vào hỏi mẹ "mẹ ơi đánh răng xong mẹ ngủ với con nhé" thì mẹ biết là vịt đã thích ngủ rồi. Mẹ chỉ cần bảo với Vịt là ừ, thì Vịt sẽ ngoan ngoãn vào và ngủ ngon lành, với vẻ mặt thanh thản, chắc đang tự nghĩ, mẹ sắp vào ngủ với mình rồi.

Vịt làm mẹ ngạc nhiên vì Vịt không ghen tị với em Sóc và cũng rất yêu em. Chỉ có điều mẹ hay phải thỏa hiệp vói Vịt, ví dụ nói Vịt ra ngoài cho mẹ cho em ngủ, lúc thì Vịt nghe, lúc thì Vịt cứ lôi đồ chơi và truyện vào, lại phải đồng ý cho Vịt tự lên giường mẹ chơi yên tĩnh để mẹ cho em ngủ ở dưới ghế. Không thì lại không xong với Vịt, vì Vịt cứ nói chuyện là em sẽ dạy ngay lập tức. Nên đành phải chịu thôi.

Để mẹ nghĩ xem còn điểm gì nổi bật của Vịt nữa nhé. Giờ thì phải đi ngủ đã, mai mẹ sẽ viết tiếp.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home