Thursday, February 14, 2013

Chuyến đi Pháp và Tây ba nha

Vui chưa các con, nhà mình đi pháp và tây ba nha đã được hơn một năm rưỡi mà mẹ vẫn chưa viết chút nào về chuyến đi này. Mẹ thật là nhanh quá mà. Z:)
Chuyến đi là từ lúc bố M còn làm ở parc. Bố đi Đức một tuần sau đó quay lại Mỹ một tháng rồi đi tây ba nha. Cả nhà mình cùng nhau sang Pháp sau đó đi qua TBN, rồi quay lại Pháp mấy ngày, rồi bố quay về mỹ, mẹ và các con ở lại pháp thêm hai ngày sau đó qua Bỉ và Hà Lan nhà bạn của mẹ để chơi thêm một tuần, từ đó mới về lại mỹ.
Chuyến đi vois bố mẹ là đáng nhớ. Lúc bố về mỹ thì mẹ và các con bắt đầu ốm, và đến hà lan thì mẹ ốm. Trên đường về mỹ thì em vịt vẫn còn hơi sốt và mệt, đúng là bão táp.
Giờ hỏi lại các con nhớ gì. Mẹ phải viết lại ko thì vù một cái mẹ sẽ quên, chỉ cần vài năm thôi là sẽ quên. Các con chắc nhớ ngôi nhà nhỏ của chú Minh Anh và cô Hà, cô chú rất nhiệt tình nấu ăn cho mình và đưa mình đi chơi. Các con chắc nhớ tiệm kem làm kem thành hình bông hoa. cún chắc nhớ tháp effel. Vịt chắc nhớ con mèo hello kitty của cô hà. Các con chắc cũng nhớ công viên parc guell có con thằn lằn trên cầu thang, mẹ con mình đi vào một ngày nắng nóng. Các con chắc cũng nhớ nhà thờ saint mt michel, nơi các con đã mua con rồng và unicorn của mình, và mình đã chơi thật lâu trên bờ biển.
Nhưnxg gì các con nhớ chắc chỉ có thế. Các con biết ko, có rất nhiều thứ mà các con đã quên, nhưng bố mẹ thì sẽ nhớ, và khi các con lớn các con sẽ nhớ nữa. Mẹ đã đi thăm paris, đến thăm mộ của victor hugo. Mẹ đã đi cùng các con trên những chuyến tàu dọc paris, mua bánh macaron và ra vườn hoa chơi và ăn trong một ngày trời mưa. Cái bánh mà các con dù ko thích đường cung thích ăn ấy, nó là đặc sản của paris và nước pháp con ạ. Con sông seine hiền hoà với chiếc cầu đầy khoá và con đường đi bộ dọc sông sang nhà thờ đức bà, các con đã chơi rất lâu ở sân chơi trẻ con ở ngay bên hông nhà thờ, như những đứa trẻ paris thật sự.
Các con có biết nhà thờ thánh saint mt michel nơi mình đã đi lòng vòng trong con đường vòng quanh pháo đài, như địa đạo đấy là một nơi đẹp như nối từ mặt đất lên thiên đường? Con đường độc địa qua những làng mạc nhỏ nhỏ có những thảm cỏ nở hoa vàng của nước pháp, dẫn ra biển và kết thúc là nhà thờ đá. Đường ra point reyes cũng có những nét đẹp như thế nhưng nó ko thể đẹp theo kiểu nhỏ xinh như ở nước pháp được.
Công viên nơi các con trèo lên đầu của thằn lằn, đó chính là một trong những kỳ quan được công nhận của gaudi và con thằn lằn xanh mà con rất thích đó chính là một biểu tượng của barcelona con ạ.
Nơi mà cả nhà đã đi lên tháp treo để đi lên núi, ngắm một nhà thờ nho nhỏ dựa lưng vào vách núi trông giống như những mặt người trên đá, nhà thờ đó rất nổi tiếng với bàn tay của đức mẹ linh thiêng và dàn đồng ca của những cậu bé cũng nổi tiếng thế giới. Mẹ ko được nghe dàn đồng ca nhưng mẹ đã nghe người ta hát thánh ca trong ấy, cảm giác thật khó tả, đó không phải là những âm thanh hay nhất hay giọng ca tuyệt vớif nhất nhưng chắc chắn trong không khí mộ đạo, thành kính, những âm thanh ấy ko phải là điều ta có thể nghe hàng ngày.
Và Vị con của mẹ chắc ko thể nhớ ngày sinh nhật của con, mẹ đã mặc một chiếc váy trắng và cả nhà mình đã ăn tối ở một quán ăn kiểu quán hải sản địa phương, Vịt đã không phải là thích lắm các món hải sản vì hoá ra món mà con yêu thích nhất ở barcelona lại là món thịt bê làm theo kiểu tây ba nha. Các con đã cùng mẹ đi biết bao những công viên, sân chơi, chơi với các bạn tây ba nha mà chúng mình ko hiểu nhau nên toàn phải nói chuyện bằng kéo tay, kéo vai nhưgn rất vui.
Chúng mình đã cùng nhau đi tàu, đi bus ra những bãi biển nude của bảcelona, chơi với trẻ em địa phương. Thật may các con đã không hỏi quá nhiều về tại sao những người kia ko mặc quần áo, vì mẹ đã giải thích trước đó là do sở thích của mỗi người.
Và chúng mình cũng đã ngồi tàu xuyên châu âu, có cả những chuyến tàu êm ả và cả những chuyến tàu đầy chẹt người và có cả kẻ cắp. Chúng mình đã may mắn biết bao gặp những người bạn của bố mẹ, đã nấu cho mình ăn, đưa mình đi chơi, đã nhường giường cho mẹ con mình ngủ, đã nghỉ làm để ở nhà đẹp xe với mẹ con mình quanh amsterdam. Mình đã được đi thăm venice của bỉ, đã được đi thăm làng sữa và cối xay gió của hà lan. Mình đã được đi rất nhiều nơi đấy mà các con có thể ko nhớ hết, mà thi thoảng chắc mẹ phẩi xem lại ảnh để mình nhớ hơn.
Một chuyến đi thật đẹp. Tuy có buồn vì trên đường đi thì mình nghe tin cụ ngoại mất, mẹ cũng cố gọi điện về cho bà và kể cho các con ngắn gọn chuyện xảy ra. cún vẫn nhớ cụ vì hồi Cún về mấy năm trước có gặp cụ mà. Mẹ ko biết chuyện này ảnh hưởng đến các con bao nhiêu, nhưng sau này mẹ có nói chuyện với Cún và biết thi thoảng Cún vẫn nhắc chuyện cụ đã qua đời mùa hè năm đó. vịt cũng rất buồn khi nói đến những chuyện này. Mẹ hiểu các con tuy ko nói ra nhưng vẫn nhớ và buồn, vì đó là bà của bố Minh mà.
Mẹ viết lại để các con nhớnhuwngs gì đã xảy ra mùa hè năm 2011 và để sau này hhinf lại mình ko quên. Mùa hè ấy đối vois mẹ chuyện nổi bật nhất là em Sóc đã biết nói cả câu và biết hát cả bài ca dvao và mây bài thơ mà mẹ hay hát cho em nghe. Bố Minh đã gặp lại bác Sơn bác Nga là bạn cũ từ hồi cấp 2. . Và nhà mình gặp cô Hf chú Minh A, chú Quốc Anh cô Trang và bà. Chúng mình đã cùng đi chơi, cùng gặp rất nhiều ngờ bạn tốt, và cả nhưng người bạn từ cấp 2, cấp 3 của mẹ nữa. Hy vọng sau này nhà mình có dịp sẽ quay lại châu âu

0 Comments:

Post a Comment

<< Home