Friday, October 22, 2010

Trận chiến của các cô gái :)

Sóc nhà mình càng ngày càng biết nhiều, mẹ thấy và thử thì thấy nói gì Sóc cũng hiểu cả, chỉ có Sóc biết nói thì chưa nhiều lắm thôi. Để mẹ kể qua cho ông bà nghe:

- Sóc biết giơ tay khua khua khi mẹ hỏi tay đâu, giờ hỏi chân đâu Sóc biết giơ chân lên rồi nhé, yêu ơi là yêu.
- Khi mẹ thay quần áo, mẹ bảo Sóc nằm xuống giường chờ mẹ, thế là Sóc nằm bẹp xuống giường hoặc nằm dựa vào cái chăn. Sóc nằm im được hẳn 1-2 phút ấy để chờ mẹ nhé.
- Mẹ dạy Sóc măm măm, Sóc biết nhìn mồm mẹ để xem nói thế nào, nhưng Sóc chưa nói được, Sóc chỉ biết bập bập như lúc đùa, thì đúng là măm măm với bập bập thì mồm cũng giống nhau thật.
- Sóc biết lấy khăn hay trùm chăn để chơi ú òa với mẹ. Một chỗ nữa mà Sóc rất thích nghịch là ngồi sau cái rèm cửa của phòng ngủ rồi a, à, á, ngồi soi gương rồi chơi ú òa
- Khi nào Sóc ị là Sóc bò ngay ra mẹ. Đứng lên bám vào mẹ rồi kêu a, a để mẹ thay cho Sóc.

Thôi bây giờ trở vào chủ đề chính. Mẹ vừa bảo bác Thanh, dạo này nhà mình không chỉ có Vịt đánh nhau với Cún mà có cả Sóc đánh nhau với Vịt nữa. Thực ra chị Vịt thì cũng chẳng nhẹ nhàng gì với em, nhưng mà có gì không vừa ý là Sóc khóc ngay. Không khóc theo kiểu vì đau, vì đói, vì khó chịu mà khóc theo kiểu mách. Ré lên một cái rồi chị dừng thì im ngay. Ngoài ra Sóc bây giờ lại ghen với chị Vịt (anh Cún thì chưa thấy Sóc ghen mấy), bố hay mẹ mà bế hay ôm chị Vịt là Sóc khóc ầm lên, giơ tay đòi bế, rồi nếu đang nằm trên giường thì Sóc sẽ trèo vào và len vào bằng được thì thôi. cái trò này mới bắt đầu được một tuần mà có vẻ phổ biến lắm rồi. Kể cả mẹ ngồi trên ghế mà chị Vịt ngồi cạnh mẹ thì Sóc cũng phải leo bằng được lên ghế, rồi trèo qua trèo lại cho đến khi Sóc cũng cạnh tranh với chị trên lòng mẹ thì thôi.

Sóc rất thích cái trò rứt tóc (chơi tóc) của bất kỳ ai, ừ thì em bé nào chả thế nhỉ. Sóc đặc biệt hay rứt tóc của Vịt và mẹ, rứt của anh cún thì thường anh cũng không kêu ca nhiều đâu, nhưng có thể anh Cún chạy nhảy nhiều Sóc ko theo được, có chị Vịt thì Sóc hay ngồi cạnh hơn. Rồi Sóc lấy tay đập bôm bốp vào mặt mẹ, mặt chị. Cái này thì dạy mãi rồi mà vẫn ko thể sửa được, vì Sóc cũng chưa ý thức được mạnh nhẹ là thế nào.

Sáng hôm nay là ngày duy nhất mà mẹ ở nhà cùng cả hai chị em, mẹ định nằm chơi trên giường với cả hai đứa (thường thứ sáu mẹ làm thế), thế mà hai đứa cứ chành chọe mãi. Chị Vịt thì muốn mẹ phải quay sang ôm chị bằng cả hai tay, chị làm đủ trò, rồi khèo chân, rồi húc vào người mẹ, Sóc thì không muốn mẹ ôm chị, kể cả là một tay ôm Sóc, một tay ôm chị cũng không được (ra trò đanh đá rồi đây). Sóc cứ gọi là lăn lộn trên giường kêu khóc, rồi lôi kéo tóc mẹ, rồi kéo chị, rồi đập vào mẹ. Mẹ đến là mệt. Mà rời ra một tí rồi chị cũng chẳng vừa, lại đạp qua đạp lại đạp cả vào em, hay kéo em ra, em thi cũng ko sợ chị, cũng xông vào, cứ gọi là ỏm tỏi cả lên. Rõ mệt.

Không biết có phải vì Sóc có chị Vịt nên Sóc thế ko, cũng như chị Vịt ngày xưa học theo anh Cún hay vui lên thì đá cho em một cái,nên chị Vịt cũng như thế. Mẹ đã nhìn trước tình hình nhà mình rồi sẽ cứ ỏm tỏi lên cho mà coi. Anh Cún thì bây giờ có cái trò là ko vừa ý hay đòi cái gì thì ngoạc mồm ra, khóc lã chã, rõ ràng là ăn vạ, ghét thế chứ mà mẹ vẫn chu-ưa su-ư-ả đc đây.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home