Friday, August 23, 2013

Những chuyến đi chơi - Biển Ninh Trường Thanh Hoá

Lần này mẹ dự định sẽ giành thời gian để từ từ viết hết về các chuyến đi ở VN. Những nơi mình đến ở Hàn quốc . Và kể cả những gì mẹ nhớ từ chuyến đi châu âu hai năm trước- nếu ko viết lại, sẽ có lúc nó hoàn toàn phủ bụi thời gian. Ko còn nhớ được cái gì nữa.
Chuyến đi đầu tiên của mình ở vn - đi theo nghĩa là đi xa, ngủ đêm - là biên Ninh Trường, Thanh hoá. Cơ quan chú Thuỷ tổ chức đi, chú Thuỷ gọi điện về rủ ông bà và mẹ con mình. Thấy bà cười cười ko phản đối, ông cungz bảo đi. Thế thì mẹ chuyển kế hoạch tuần đó sang cho chú Thuỷ vậy, mình sẽ đi Mai Châu vào tuần khác. Báo cho cô Chi cô Nga để thu xếp lại, mẹ muốn đi cùng chú Thuỷ và ông bà nội cho vui. Chẳng mấy khi mà nhà mình lại đi chơi được như thế.
Thế mà thật tiếc bà nội lại bảo ko đi được. Bà bảo có kế hoạch khác mà về sau mọi ng đoán là bà sợ gà chết và lo nhà cửa ko ai lo. Ông nội còn bảo mẹ, cẩn thận rồi chuyến đi sài gòn bà cũng chả đi đâu. Mẹ báo ngay cho bố để bố lo việc này. Nói thật chứ mẹ lấy bố các con 10 năm nay cả nhà đax đi chung chuyến nào đâu. Lần này về mẹ cũng rất muốn dẫn các con đi xuyên việt nhưng sau đó mình quyết định đi chơi cùng ông bà, vì chẳng có nhiều dịp thế này. Vậy mà nếu bà ko đi đươcj thì có phải là chán ko? Bố bảo việc này bố sẽ giải quyết.
Thế là yên tâm, chúng mình đi Ninh Trường với chú Thuỷ. Chỗ ấy là một khu nghỉ mát cũng mới xây, chất lượng thì tất nhiem ba sao, không thể bằng với Vạn Chài, nhưng có một cái hay mà mẹ thích là nó ngay sát biển, và biệt lập, không có hàng rong chào mời chặt chém như ở Sầm Sơn. Thật sự ai nghe Sầm Sơn cũng sợ quá, may mà mình đi Ninh Trường :)
Đến nơi lúc đầu nhìn cũng hơi buồn vì chả có cây xanh gì cả- thôi chắc vì họ còn đang xây dựng, nhưng nhìn ra biển cũng được. Mình ăn trưa rồi lấy phòng. Mẹ cũng tranh thủ lúc ăn xong, chưa lấy phòng để đi vòng quanh xem bể bơi thế nào. Trưa nắng thì chắc ra bể bơi trước rồi chiều ra biển sau.
Ăn trưa cũng tạm ổn, mẹ cũng cố ăn nhiều để còn có sức. Về sau mới biết bữa ăn này cả đoàn ai cũng đau bụng, các con thì Cún khoẻ nhất, đau ít, Vịt bị ngay chiều tối hôm đó, mẹ phải ở lại phòng xem Vịt có sao ko, và cho Vịt ăn cơm ruốc. Đến đêm Hôm đó và sáng hôm sau thì đến Sóc và mẹ đi đau bụng, nghĩ khổ thế cơ chứ, đi chơi mà thế là buồn ngay. Cũng lo nữa vì nhỡ các con bị nặng lên thì biết đi đâu, bệnh viện ở cái tuyến huyện này có ra cái gì chứ. Mẹ cũng ko nghĩ ra để tìm hiểu trước, mà ai mà nghĩ ra cái chuyện này. Cũng may mà các con bị hơn một ngày rồi đến hôm sau cũng đỡ dần.
Được cái lần đầu các con ra biển nên rất thích. Lúc tắm bể bơi đã thích rồi. Ông chơi với cháu cũng vui, dù Cún có hơi kêu là ông đùa hay ném con xuống nước, con sơj quá, nhưg cũng tại con ko nói rõ và lại vẫn trêu ông nên ông ko biết đấy. Sau này mãi đến khi vào trong biển Suối nước thì Cún mới nói rõ với ông là ko thích như thế. Ông có vẻ hơi một chút nhưng ông bảo thế thì càng tốt, ông sẽ được bơi, không phải để ý trông Cún nữa. Có một điều con ko biết là ở việt nam mọi ng rất hay trêu trẻ con như thế con ạ. Nhưng cũng có điều mọi ng ko biết là các con ở nước ngoài nên ý thức về nguy hiểm và an toàn rất rõ ràng, cái đó có vẻ vui nhưng ko an toàn lắm là con ko khoái rồi. Thôi thì chúng ta ko hiểu rõ nhau. Thực ra cũng có một điều nữa mà mẹ nghĩ là càng về sau, ông bà sẽ quen hơn, là các con là trẻ con, các con sẽ nói những gì các con nghĩ, những điều ấy nhiều khi thẳng đến mức bố mẹ còn ngạc nhiên và phải suy nghĩ. Ông bà sẽ có những điều ko vừa ý đấy, nhưng vì trẻ con nó là như thế thôi. Sống với trẻ con là như thế, chứ ko phải cứ như ý muốn của mình. Sống một nhà toàn ng lớn thì rất khác với sống vơis trẻ con và bố mẹ của trẻ con, nếu như mình cứ để ý quá đến lời lẽ và hành động của chúng nó (mà trẻ con thay đổi như đầu giăng cuối giăng) thì mình sẽ chỉ mệt
À mình kể chuyện ra biển vui nhé. Sau một buổi chiều ngâm nước bể bơi thì Vịt ở nhà, mẹ và Cún và Sóc đi ra biển chơi. Vịt đáng nhẽ cũng ra nhưng rồi lại ở lại chơi với chú nào đó. Chú Thuỷ thì mẹ cũng chẳng nhớ là ở đâu, ông thì bảo ko ra, thế là mẹ cho Cún và Sóc ra, giao hẹn trước là chỉ đi dạo chứ ko xuônys nước. Nhưng làm sao mà ko xuống nước được. Dù sóng buổi chiều đax hơi to, mặt trời bắt đầu xuống, nhưng nước vẫn rất ấm. Hai anh em sau khi được mẹ cho phép thì chạy ào ra đuổi sóng, ko ra xa, chỉ chạy ào ào gần bờ cho nước toé lên rồi nghịch . Đáng yêu vô cùng, Sóc thì chạy lúp xúp theo anh, bỏ kệ mẹ một mình, mẹ gọi cũng chả laik. Hai anh em đều tưoi cười vui đùa, khiến cho mẹ nghĩ ôi đáng nhẽ mình phải ra biển ngay từ đầu mới phải. Thôi từ ngày mai chỉ đi ra biển thôi. Mẹ sẽ ko bao giờ quên hình ảnh cười tươi roi rói của hai anh em chạy nghịch nước đến tối om.
Về nhà thì em Vịt bắt đầu đau bụng, đau đêns toát mồ hôi, mẹ phải ôm mãi mới ngủ thiếp đi. Mẹ cứ sợ đau dạ dày, nhưng sau khi em ấy đi ra đươcj thì mẹ nghĩ là ngộ độc thôi. Pha cho một gói pedialyte rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau Sóc bị, mẹ cho uống nốt gói pedialyte còn lại rồi xuống y tá lấy oresol cho trẻ con. Buồn cười nhất là định lấy một đống ng lớn trẻ con sẵn, thì có một cô hâm lại cho một câu, bọn em ở đây chỉ cho mỗi ng hai gói, còn lại khách phải tự đi ra ngoài mua. Mình nghĩ bụng, đây đã ko thèm kiện cho vì thức ăn gì mà đau bụng, ngộ độc hết, mà giữa đồng ko mông quạnh bảo khách đi tìm mua thì mua ở đâu. Bèn cho luôn một bài, các em ở đây khách có nhu cầu gì thì phải phục vụ, nếu cần thì thu tiền của khách chị sẵn sàng trả tiền, chứ giữa đồng không thế này bảo khách đi mua thì mua ở đâu?
Chán cái các con ko thèm uống thuốc vn chứ, mẹ pha hai thuốc với nhau cũng ko thèm luôn :( may mà chiều rồi cũng đỡ hơn. Nhà mình lại đi ăn cùng các cô các chú và sau khi đỡ mệt thì mẹ cjo ra biển chơi. Ông nội phụ trách Cún và Vịt, còn mẹ phụ trách Sóc. Có lúc nào Vịt chán thì lại ra cjowi với mẹ và Sóc, rồi ko thì lại chạy ra với ông. Thật may chú Thuỷ bị gãy tay nhưng lại có ông đi cùng, ra biển mẹ mới yên tâm được, ko thì chết dở, vì mẹ cũng có biết bơi đâu. Mẹ cũng nghĩ thầm, thế này đi đâu cũng phải có ng khác đi cùng, vì sông nước mẹ kk thể kham một mình được đâu.
Thế rồi vịt con và sóc con tưởng yếu mệt mà rồi chơi nước cũng rõ lắm. Thấy ông nội nói Vịt chưa bơi tốt lắm nhưng chả sợ cái gì hết. Cứ bơi ra tít xa, ai người ta cũng hỏi sao hai đứa này bé mà bơi ra xa thế. Mẹ biết ông cũng có chút tự hào và yên tâm vì các cháu mình cũng khoẻ mạnh. Còn mẹ cũng yên tâm vì các con ra biển với ông, tính ông cẩn thận thì sẽ ko sao. Thực ra Cún cũng rất biết lượn sức, tính Cún Vịt đều thế, mệt sẽ chơi cái khác ngay. Chắc vì lâu ko được bơi, tắm thoải mái, bi bên mỹ thì lạnh, ko bơi được, nên lần đầu tiên, dù chỉ đi biển Sầm Sơn nước đục ngầu thì các con cũng rất vui.
Đoàn của chú Thuỷ có mấy chú cũng chưa có người yêu và gia đình, có vẻ chơi thân với chú Thuỷ nên cũng chơi với các con. vịt và Sóc đều bám chú, thậm chí lúc đi về Sóc còn đòi ngồi và ngủ béng ở dưới chỗ chú, khổ thân chú phải trông Sóc cứ phải ngồi yên một chỗ thôi.
Mấy ngày ở biển qua thạt nhanh. Đoàn mình lucsau rút kinh nghiệm, đi ra ngoài ăn thì hình như ko ai bị đau bụng gì nữa. Mẹ nghĩ thầm thát là may, chứ hơn một ngày là mẹ sợ quá rồi, chắc là bát điax của họ ko sạch, hoặc có món gì đó của họ ko oknr.
Ngày cuối cùng chuẩn bị về, nhà mình còn tranh thủ ra biển chơi thêm một lần nữa và bơi tắm đến gần 11h. Mẹ thì hơi tiếc là ko đi cùng cavs cô chú bạn của chú Thuỷ được nhiều, vì nhiều khi mọi ng cũng ko rủ mình, mình ra thì mọi ng về, hoặc nói chung cũng ngại chả rủ gì nhau. Có một lần về sau mình đi ăn ở đâu đó, cũng găpj một bạn gái ban đầu mẹ tưởng là ở lớp trên cung của Vịt, về sau hoá ra cùng đoàn đi Sầm Sơn với mình. Thế mà hai bạn nhìn thấy nhau cũng nhận ra nhau và vẫy tay chào nhé.
Anh Cún và Vịt Sóc đều rất enjoy biển thành ra mẹ cứ nung nấu, ngoài Hạ Long sẽ muốn cho cáccon đi Cát bà một hôm. Thế mà rồi ko đi được Cát bà, tiếc thế, thôi để lần sau nhá

0 Comments:

Post a Comment

<< Home