Monday, January 03, 2011

Sóc con tháng thứ 16 và anh Cún chị Vịt

Mẹ nghĩ mãi ko thấy SÓc con sang tháng này có gì thay đổi nhỉ, ừ thì Sóc vẫn thế, ko chịu đi, ko chịu nói, bướng, tranh giành bố mẹ của anh chị, tham ăn :)) Thực ra mà nói thì cũng có thay đổi đấy, đó là Sóc con bắt đầu học nói. Ví dụ dạy Sóc con nói, Sóc nói được dễ và nhanh hơn. Cá thì Sóc bảo là Chá, chá, có lúc hôm nay chỉ tay vào Bố Minh lúc mới đi làm trên lab về và bảo "bố, bố". Ko biết mẹ có tưởng tượng ko nhưng mẹ thấy Sóc nói bố như kiểu bố, bó, rõ ra phết. Lâu rồi ko đếm một, hai ba, giờ mẹ đếm thì Sóc cười cười, ra vẻ quên rồi, mẹ đếm một, hai ba, thì Sóc nhớ ra nhưng lại nói "bá bá". Sóc giống cún ra phết, có vẻ lắm trò rồi đây.
À, ngoài chuyện vẫn ghen với anh chị, đẩy anh chị ra rồi chen vào giữa, rồi khi nào mẹ gọi Vịt ơi thì giật mình quay ra ôm mẹ thì Sóc bây giờ hay ngồi chơi với đồ chơi rồi. Sóc hay chui vào xó của chị Vịt để chơi đồ chơi của chị, cũng cầm những cái gì nhỏ nhỏ hoặc ôm con búp bê, rồi cũng đứng lên bấm nghịch mấy cái bếp kêu của chị. Chị Vịt giờ ko thích Sóc vào khu của chị chơi rồi, chị chặn hết ghế lại để Sóc không vào. Khổ thân Sóc quá, cứ sờ vào ghế là chị lại hết lên, Sóc không được vào, mẹ thương Sóc ghê.
Anh Cún chị Vịt thì vẫn thế thôi, chị Vịt chúa bầy mà ngại dọn, lúc nào cũng kêu không dọn được. Anh Cún thì ham chơi, bảo dọn giúp bố mẹ thì cũng đi làm nhưng có lúc cứ đứng ngẩn tò te ra để chơi lego, cả tiếng vẫn chưa thấy dọn gì được mấy. Được cái khi nào mẹ có thời gian, gọi anh Cún ra ôm mẹ và đọc sách hay chơi với mẹ thì anh Cún vẫn chịu lên giường chơi và ôm với mẹ nhé. Mẹ phải tranh thủ kẻo mấy tuổi nữa thì anh ấy lại thay đổi. Chị Vịt thì vẫn thế, lúc nào mẹ ôm cũng nghiến răng nhảy vào, mẹ toàn phải né thôi :)
Mấy hôm nay anh Cún có trò mới anh Cún hay nói với mẹ là con thich như baby, con thích trẻ mãi như baby. Không hiểu sao đã lâu rồi mà Vịt vẫn hay nói với mẹ mấy câu như "mẹ có muốn con chết không", hay "mẹ muốn con sống với mẹ không". Nghe cái này chắc ở VN thì mọi người sợ lắm, nhưng mà thực ra bọn trẻ con nói chuyện với nhau ở trường hay nghe ai về chuyện sống chết thì hay tò mò lắm, mẹ đoán với Vịt thì hỏi vậy chỉ để khẳng định là mẹ có yêu Vịt và mẹ luôn muốn sống cùng với Vịt, nên mẹ ko tỏ ra đặc biệt gì cả, có lúc thì nói Vịt ko nói thế là linh tinh nhé, có lúc thì bảo Vịt là lúc nào mẹ cũng muốn con sống mạnh khỏe và muốn con sống với bố mẹ. Vịt thì cứ lúc nào mẹ cáu hay lúc nào mẹ ôm rỗi hai mẹ con chơi với nhau thì lại hỏi thế. Giờ anh Cún cũng nói với mẹ (hai lần rồi) là con không muốn mẹ chết đâu, con ko muốn con chết đâu, rồi con muốn làm baby vì baby trẻ mãi. Mẹ nghĩ chắc là câu chuyện này vẫn ám ảnh các con vì đây là điều mới và chẳng ai giải thích được cụ thể chuyện này cả. Có lẽ mình phải nhờ cô giáo giải thích thêm cho các con. Mẹ chỉ nói với các con rằng thời gian mình sống cùng với nhau sẽ còn rất nhiều, các con ko phải lo lắng gì cả và mình cố gắng sống hạnh phúc vui vẻ với nhau là được. Nghe thì buồn cười nhỉ nhưng dù các con hỏi rất linh tinh hay mẹ ko trả lời được thì mẹ vẫn trả lời nghiêm túc với các con tốt nhất mà mẹ có thể.
À, còn một chuyện nữa là hôm nọ trên báo viết là bọn trẻ con trầm cảm cũng có lúc nhắc đến chuyện mìh sẽ chết, nhưng mẹ đã đọc kỹ thì nhiều dấu hiệu khác đi kèm nữa thì chẳng ai nhà minh có cả, nên kết luận là ko phải trầm cảm/ Mẹ thật vớ vấn đấy, mẹ biết thế, vì câu chuyện sống chết này thì ở lớp Vịt và lớp Cún trước đây, lúc các con bốn tuổi mọi người đã nói chuyện và biết là tuổi này thì bắt đầu để ý chuyện đấy rồi, nhưng mẹ thì vẫn để ý hơn vậy thôi mà. Em Vịt của mẹ thì chúa là ngủ ít, ngủ muộn, hôm nay mẹ cũng phải ôm thì mới đi ngủ này, rồi đêm thì hay thức khóc, ngày thì ăn ít rồi chơi nhiều, tóm lại là em Vịt thì sinh hoạt rất linh tinh, hay quấy, nên em Vịt luôn phải được bố mẹ chú ý nhiều hơn đấy. Hy vọng sắp tới em Vịt khá hơn, vì mẹ cũng bắt đầu phải rèn để em quen, năm sau em đi học ở trường là phải đi sớm rồi mà.