Thursday, May 14, 2009

Em Vịt là em Vịt

Em Vịt gần đây đã có chính kiến về bản thân mình hơn, suốt ngày bị anh Cún trêu chọc " em Vịt hư", "em Vịt cứt thối", thậm chí học các bạn ở lớp, còn "em vịt poppy head" (em Vịt đầu cứt - cực kỳ là không hay nhé) nên bây giờ em Vịt đã có phản kháng lại. Không phải chỉ là khóc nữa mà sẽ nói "Không, em Vịt không thích" và sau đó là "em Vịt là em Vịt". Rất kiên định.

Sáng bố Minh hỏi "Em Vịt xinh hay em Vịt xấu?" Trước đây thì "Em Vịt xinh" ngay, nhưng bây giờ thì "Em Vịt là em Vịt". :) Nhưng sau đó hỏi, thế em Vịt có xinh không thì "Em Vịt có xinh" ngay :) Mà dạo này em Vịt xinh thật. Hôm nay em Vịt còn rất ngoan, đêm khóc một lần mẹ phải vào để cầm tay một lúc, nhưng tự ngủ đến sáng hơn 8h anh Cún ra đập giường cố tình đánh thức, thì em Vịt mới dạy, chui vào ôm bố Minh đấy.

Cún đi xem kịch "Người đẹp và con thú" 13/5/0

Hôm nay lớp Cún có field trip (đi dã ngoại) lần thứ ba, đó là đi xem kịch ở Sunnyvale. Lần đầu tiên field trip rất đơn giản, cả lớp đi bộ sang bên đường bỏ thư vào thùng, là thiếp mừng Valentine (14/2). Lần thứ hai là đi bộ đến công viên gần đó (Michelle Park), cả buổi sáng và ăn snack ở đó. Lần này là lần thứ ba, cả lớp tập trung ở rạp hát, sau đó xem kịch một tiếng, rồi đi ra vòi phun nước chơi, ăn snack chừng hơn nửa tiếng thì về.

Đây không phải lần đầu Cún vào rạp hát, lần trước lớp Cún có quay phim của chú Jim để dự giải thưởng phim về môi trường xanh của thành phố mình và được giải nhì, khối không chuyên. Cún và các bạn có vào rạp hát xem lại phim ngắn này. Tuy vậy lần này là một trải nghiệm khác, vì vở kịch đòi hỏi các bạn phải ngồi yên lâu hơn, không nên chạy khỏi chỗ ngồi và nói chung là nên trật tự, không nói chuyện nhiều.

Cún khá là ngoan, mẹ nghĩ là vở kịch cũng hay nên thu hút được sự chú ý của bọn trẻ con. Vì có cả phần hoàng tử không tốt với người khác nên chịu lời nguyền của các linh hồn trong rừng (nhìn linh hồn hơi sợ, chỉ có mặt nạ và cái khăn choàng rộng), rồi lúc biến thành dã thú, những lúc dã thú gàm rú, đau khổ hay sắp chết, v.v. thì bọn trẻ đều có vẻ căng thẳng và sợ. Mẹ nhìn mặt Cún thì biết là Cún có sợ, và Cún cũng có lúc muốn mẹ ôm Cún hay Cún muốn ngồi thụp xuống đất (giống Jimmy) tất nhiên là mẹ khuyên Cún không nên như thế rồi. Nếu Cún sợ và muốn thì mẹ có thể cho Cún ngồi lên lòng và ôm Cún mà.

Ra ngoài chơi thì Cún lại hết, Cún nói với mẹ là Cún thích vở kịch, rồi Cún thấy qua vở kịch, khác với bản phim của Disney, mà Cún biết là tại sao hoàng tử lại biến thành con thú. Trong bộ phim từ đầu đã thấy là con thú rồi, nên Cún không biết tại sao hoàng tử lại bị như vậy. Mẹ nghĩ cũng bị ảnh hưởng một phần là hôm vừa rồi cô Terri có đọc lại chuyện này cho các bạn lớp Cún, và có nhắc đến là truyện, phim và kịch có thể là những bản khác nhau. Bạn Brett và các bạn ở lớp cũng phát biểu những điểm mà truyện và phim khác nhau, các bạn quan sát rất kỹ, từ việc là vẽ hình con thú thì truyện và phim khác thế nào, v.v. chứng tỏ lứa tuổi của Cún rất nhớ và so sánh, quan sát rất tốt.

Cún chỉ có điểm buồn cười (cũng bình thường) là khi vừa nói tiếng Anh hay nghe tiếng Anh nhiều thì Cún hay nói một tràng tiếng Anh luôn với mẹ. Mẹ thường phải sửa lại,nói Cún nói tiếng Việt cho mẹ đi, từ nào không biết thì hỏi mẹ, mẹ có thể nhắc Cún. Mẹ cũng hiểu là Cún sẽ tư duy tiếng Anh nhanh hơn tiếng Việt sau khi Cún đi học cấp 1, nhà mình chỉ có cách giữ tiếng Việt bằng việc nhắc Cún Vịt nhiều hơn thôi.

Cún lúc ăn snack cũng không ngoan lắm, cứ lấy đồ ăn hoặc vặt cỏ cho mấy bạn vịt dưới hồ, sau đó còn cùng mấy bạn ném đất xuống hồ, mẹ và cô Tina nói không được, thế là một chú giữ trật tự ra ngay để nhắc nhở. Cái chính là chú mắng hay nhắc bọn trẻ có vẻ to tiếng nên nhìn mặt Cún và mấy bạn hơi căng thẳng. Mẹ thấy lúc sau chú ra xe của chú đậu trên bãi cỏ, Cún còn ra thanh minh cái gì đó với chú một tràng. Vụ này hôm nay mẹ quên mất đấy, để mai mẹ hỏi Cún xem Cún nói gì với chú. Chắc là Cún vẫn nhớ đấy mà.

Mấy bạn ở lớp ăn mặc tử tế hơn hẳn, quần kaki, áo sơ mi có bạn còn có cả tie (cà vạt) , Cún thì vẫn áo len quần bò thôi. Vì mẹ cũng chẳng có váy áo gì mà. Thôi để lần sau mẹ mua cho Cún áo sơ mi có cà vạt nhé, thi thoảng mình còn đi đâu đó (không phải đám cưới vì bên này các cô chú cưới hầu hết rồi mà).

Để hè rủ chị Diệu Minh rồi mẹ cho Cún và Vịt đi xem kịch thêm nữa nhé.

Wednesday, May 13, 2009

Điều gì quan trọng với Cún?

Hôm thứ ba vừa rồi 12/5 mẹ đi họp ở lớp Cún, có một chú nói chuyện về "Value of Education" (Giá trị của Giáo dục), trong đó có nhắc đến vấn đề trẻ con càng đi học càng kém hứng thú với các môn học, chương trình học nặng về học (toán, đọc viết) ít chơi, nhất là từ cấp 2, nên trẻ con bị "mất phương hướng", không còn hứng thú với gì cụ thể và cũng không biết cái gì là quan trọng với mình.

Chú Matt có khuyên một số điểm:

1. Nếu có thể thì cho con học Home school (học trường ở nhà) vì như vậy sẽ tập trung nhiều vào từng đứa trẻ, muốn và thích học hay tìm hiểu về cai gì. Theo chú Matt thì đến 90% những gì học ở trường là không cần thiết và nhàm chán. [cái này nhà mình chịu rồi vì bố mẹ không có khả năng]

2. Nói chuyện thường xuyên với bọn trẻ từ lúc 4,5 tuổi, mỗi ngày 5 phút, xem con thích cái gì, con quan tâm cái gì, điều gì con nghĩ là quan trọng nhất [cái này khá thú vị, mẹ sẽ viết thêm ở sau]

3. Câu hỏi của mẹ cho chú Matt là nhà mình không có khả năng học home school và chắc chắn sẽ học public school (trường công). Vậy khi con không thích thú với một môn gì thì nhà mình chắc chắn sẽ không ép học để môn đó cũng phải được điểm tốt, nhưng có nên cho phép con mình không cần quá cố môn đó mà để cho con tự thích môn nào học thì sẽ học, môn nào không thích lắm thì "sau cũng được"? Chú Matt nói đây là một câu hỏi khó, nếu cảm thấy bài vở nặng thì nên nói chuyện với cô giáo, và nên tăng thêm sự thích thú của con vào môn đó, bằng cách tìm một người mà con thích chơi, nói chuyện cùng với con, học + chơi cùng con, tóm lại là tăng cường sự quan tâm của con thông qua một người khác, nếu như cô giáo không có khả năng hay không khiến cho con cảm thấy thích thú.

Cún còn nhỏ nên mẹ có thử ngay hôm đó hỏi Cún về việc Cún thích gì, điều gì là quan trọng với Cún. Một số người sẽ nghĩ với một đứa trẻ 5 tuổi thì có gì quan trọng, ngày hôm nay cái này là quan trọng, ngày mai sẽ là cái khác (quan điểm này của dì Nhung và cũng có điểm hợp lý), tuy vậy mẹ nghĩ Cún là một em bé hay suy nghĩ nhiều, và có một số điểm thì Cún không thay đổi theo ngày theo tháng, Cún khá kiên định, thời gian Cún thích hay suy nghĩ về điều gì có thể thay đổi một năm một lần mà thôi.

Câu trả lời của Cún rất thú vị:

1. Điều gì quan trọng với Cún? : Nghe lời người khác (không phải là người lớn nhé). Sau đó Cún giải thích thêm, người khác có thể là các bạn, có thể là người lớn. Cún cũng lấy thêm cả ví du, là nếu các bạn đang nói, mà Cún cười, thì các bạn có thể không thích, lúc các bạn nói Cún cần nghe các bạn nói. Còn chuyện nghe lời người lớn thì khỏi phải nhắc lại nữa, mẹ nghĩ là Cún đủ "ám ảnh" về chuyện đó :)

2. Cún thích gì? : Cún thích pokemon. Mẹ hỏi thế còn Ariel (nàng tiên cá) thì sao, vì đầu năm Cún thích nàng tiên cá? Cún nói Cún thích cả pokemon và Ariel như nhau, bây giờ Cún vẫn thích Ariel (thấy rõ Cún không thay đổi sở thích của mình thường xuyên nhé).

3. Cún thích làm gì? Cún quan tâm đến cái gì: Cún thích cắt và vẽ ở lớp (Cún suốt ngày dính lấy cái bàn viết -writing table- ở lớp đến mức mẹ phải nói cô giáo khuyến khích Cún ra ngoài nhiều hơn). Mẹ có gợi ý là thế còn đi ra công viên với bố Minh, và một số việc khác, thì cuối cùng là Cún thích ra công viên chơi với bố Minh nhất.

Mẹ rút kinh nghiệm mấy điểm từ câu trả lời của Cún: thứ nhất là dạo này Cún hay cười đùa, tỏ ra silly (ngu ngốc) nếu như Cún làm cái gì đó không hay ở trường, nên bạn Cún hay nói với Cún "tớ không thích" và Cún để ý hơn. Hai là ở nhà Cún cũng hay làm những điều trái với quy định, hoặc cứ làm theo ý Cún mà mọi người nói không được, nên hay bị mọi người mắng về chuyện không nghe lời. Rõ ràng Cún có để ý chuyện đó. Tuy vậy có thể cường độ hơi nhiều, nên Cún bị "ám ảnh" chuyện đó nhiều hơn.

Theo chú Matt nói là nên có tỷ lệ 2 lời khen kèm với một lời chê thì tốt hơn. Cái này với các bố mẹ Mỹ thì có nghĩa là giảm lời khen, tăng chê (vì bố mẹ Mỹ cái gì cũng khen, hơi phản tác dụng, nhàm),nhưng với bố mẹ châu Á thì có nghĩa là phải khen, và khen nhiều hơn. Vì người châu Á thường hay chỉ trích, và nếu làm tốt, ổn thì không nói gì có nghĩa là khen rồi, chứ không khen ra mồm để khích lệ người ta như người Mỹ và châu Âu. Tóm lại là mình kém lịch sự (tuy ít khách sáo) hơn bọn nó, khiến cho cảm nhận của đối phương có thể là mình quá khắt khe, không nên.

Với Cún là một em bé thì mẹ cần để ý để Cún được khen nhiều hơn, và mẹ cần chơi nhiều với Cún hơn để Cún ít bị mắng. Ví dụ hôm thứ ba về mẹ và Cún Vịt nằm trên giường nói chuyện, rồi đọc chuyện cười đùa, sau đó mẹ cho hai anh em ra ngoài chơi thêm mấy trò, hoặc hôm nay mẹ cũng bày màu nước và phấn để Cún chơi ở ngoài, thì Cún ít ăn mắng hơn một chút. Mẹ vẫn tự nhủ là khi nào Cún hơi buồn, hay hơi kích động nhảy nhót quá thì mẹ cần đọc truyện hay chơi riêng với Cún hơn, để Cún thêm tự tin và bớt kích động lại. Nhưng có một vài ngày mẹ xao nhãng đi, giờ mẹ phải cố gắng nhớ điều đó nhiều hơn. Suy cho cùng thì mẹ là người hiểu Cún nhất nên mẹ cần phải để ý hơn đến Cún hơn ai hết.

Về câu trả lời Cún thích làm gì, thì mẹ cũng thấy là cần phải khuyến khích cả nhà mình ra ngoài chơi nhiều hơn và cho Cún tham gia nhiều hoạt động thể thao khác. Hiện nay mẹ cứ bận rộn những việc này kia cần làm (trong khi làm không hiệu quả lắm) mà lại hy sinh một số hoạt động của Cún, hè cũng chưa đăng ký được lớp cho Cún gì cả, mẹ cần phải làm ngay việc này. Cún là người rất thích ra ngoài chơi (em bé nào chả thế) nên mẹ cần cố gắng cho Cún được học ngoại khóa hơn. Chú Matt cũng nhắc đến chuyện càng expose (cho trẻ tiếp xúc) với càng nhiều điều càng tốt, cho đến 12 tuổi, vì lúc đó các con bắt đầu hình thành thói quen (habit) của mình, sẽ khó thay đổi và linh hoạt hơn là lứa tuổi trước đó. Nếu con càng tiếp xúc và làm quen với nhiều hoạt động, thì con sẽ chọn cho mình sở thích và quan tâm sớm, như thế sẽ tốt cho con hơn.

Thi thoảng mẹ sẽ đọc lại bài này để lấy tinh thần :) Có một điều vui là khi mẹ hỏi, Cún biết điều gì quan trọng với mẹ, thì câu trả lời của Cún không làm mẹ bất ngờ. Cún nói quan trọng nhất với mẹ là anh Cún và em Vịt không đánh nhau, yêu quý nhau (Cún cũng hiểu là cả nhà mình yêu quý nhau là quan trọng nữa).

Một điều thú vị là Vịt cũng nói Vịt yêu cả nhà, yêu cả anh Cún, bố mẹ, v.v. trong khi Cún thì vẫn nói là không yêu Vịt vì Vịt hư :) Vịt học Cún rất nhanh, sau đó Vịt nói Vịt không yêu cậu Nhật vì cậu Nhật hư :) Mẹ hỏi tại sao cậu Nhật hư, thì Cún nói cậu hay lên phòng ngồi máy của cậu, cậu không chơi với Cún nhiều. Chứng tỏ là Cún rất nhớ các chi tiết và Cún cũng nói chuyện với Vịt, hay nghe mọi người nói chuyện với nhau về cậu Nhật nữa. Cậu Nhật (và mọi người hay ngồi máy không chơi với trẻ con) phải cẩn thận đấy nhé.

Thursday, May 07, 2009

Vịt nhõng nhẽo


Dạo này Vịt nhõng nhẽo quá, không thích gì là cứ khóc ầm lên. Đòi cái gì thì cũng cứ mếu mếu khóc khóc, mẹ nhắc "Vịt nói với mẹ giọng thế nào" thì lại nhẹ nhàng, bình tĩnh lại ngay, nhưng được một câu rồi câu sau lại mếu máo như thế.
Vịt nhõng nhẽo lúc nào cũng muốn theo ý của Vịt, ai mà không theo là không được. Mẹ đi nhanh một tí cũng khóc rồi kêu ầm lên là "mẹ chờ con với, mẹ phải chờ con chứ". Hôm nay thấy Vịt ngủ mẹ đi với anh Cún một tí, chắc Vịt dạy tưởng mẹ đi sinh nhật bạn nên khóc nức nở, mẹ về ôm mãi mà vẫn cứ khóc, rồi hỏi cái gì cũng không muốn, không vừa ý, rõ mệt.
Mẹ nhớ lúc mẹ sinh Vịt, anh Cún cũng tầm tuổi này (hơn 2.5 tuổi), anh Cún cũng nhõng nhẽo lắm, rồi làm nũng, đòi mẹ phải ôm, bế như là với Vịt. Mẹ nghĩ Vịt cũng vậy thôi, là do phát triển của lứa tuổi. Mẹ lúc đó có nói chuyện với cô giáo của Cún nên biết rằng trẻ con tầm ba tuổi quay trở lại giống như thời baby, muốn mẹ bế ẵm thậm chí cho ăn bình (Vịt bây giờ chuyên gia thích ăn đồ của baby, cầm bình tu), nói chung vì hiểu nên mẹ cũng cố chiều anh Cún, ôm ấp anh Cún một tay, baby Vịt một tay. Giờ thì đến lúc Vịt cũng giống như thế rồi. Mẹ nhớ là có lúc Cún cứ khóc suốt mẹ cũng chỉ có thể ôm Cún và nói với Cún, mẹ hiểu là Cún buồn bực thế nào, cho Cún giải tỏa bớt thế thôi. Bây giờ với Vịt mẹ cũng cố gắng, nhưng Vịt cũng nhõng nhẽo quá có lúc mẹ cũng phải mắng Vịt đấy.
Chú Hà nói bây giờ bọn trẻ nhõng nhẽo đến lúc lớn lên lại nhớ cái nhõng nhẽo của nó, hoặc là con bám mẹ bố mẹ cũng thích. Thật ra thì mẹ không thích con mình nhõng nhẽo lắm, có thể tính mẹ khác với dì Nhung, mẹ thích con gần gũi mẹ nhưng không quá nhõng nhẽo. Nếu bớt đi thì sẽ khá hơn. Nhưng nghe chừng hai anh em đều mau nước mắt cả :) nên mẹ đành phải chịu thôi.

Monday, May 04, 2009

Tháng năm, một tháng bận rộn của hai anh em

Tháng năm là tháng cuối của năm học và cũng là tháng chuyển giao xuân hè, cho nên hai anh em có rất nhiều hoạt động bên ngoài việc học hành. Tuy vậy nhà mình rất cẩn thận do tình hình dịch cúm ở Cali mà (trang tiếng anh cập nhật nhất là ở đây http://ww2.cdph.ca.gov/Pages/default.aspx, thành phố nhà mình là palo alto, hạt là santa clara-kéo dài gần 20 miles xuống San Jose- thì mới chỉ có những trường hợp nghi thôi chứ chưa có trường hợp nhiễm nào).

Từ đầu tháng đã chi chít lịch, thứ bảy vừa rồi có một parade ở thành phố này, trường Cún chuẩn bị làm frog hat (mũ giấy có hình bạn ếch) rồi lớp Cún thì sơn xanh áo vest bằng giấy tái chế để chuẩn bị cho diễu hành, nhưng bố mẹ sợ dịch cúm nên không dám cho hai anh em đi. Tuần này có sinh nhật chung của một nhà hai con đều học cùng lớp Cún và Vịt, sau đó cuối tuần có camping trip (cắm trại) của trường Cún. Cún rất chờ đợi camping trip vì năm ngoái sang nhà dì nên nhà mình đã lỡ dịp này. Có hơn 10 gia đình nhưng phần lớn là ở lớp Cún, nên gần như đó là camping trip của lớp Cún, sẽ đi vào một công viên trong rừng ở cách nhà mình khoảng hơn 20km, đi từ trưa thứ bảy, ăn tối chung, ngủ lại (có đốt lửa trại), ăn sáng chung, rồi trưa thứ bảy về. Nhà mình đã chuẩn bị gần xong rồi, mượn lều trại, bếp ga, có bàn ghế gập để mang đi, túi ngủ, mẹ đã chuẩn bị đồ ăn, tóm lại là ổn rồi, chỉ đi thôi.

Tuần sau thì Cún có một ngày ngoại khóa đi xem kịch ở Sunnyvale (cách khoảng 10km), mẹ sẽ đi với Cún. Sau khi xem kịch thì sẽ ra công viên ăn trưa và chơi. Cuối tuần sau thì bố mẹ có party ở lớp Cún, nhưng sẽ chỉ bố mẹ thôi. Tuần sau đó nữa thì có pot luck (tiệc chung, mỗi người mang một món) ở lớp Cún cho cả gia đình, vào cuối giờ chiều, và sau đó thì năm học kết thúc. Trong hè cũng sẽ có thêm một số hoạt động khác nữa.

Mẹ sẽ rất bận vì nhiều hoạt động ở lớp của hai con, sẽ phải làm photo book (sách có ảnh về năm học của hai con), rồi viết cảm tưởng, tổng kết lung tung xòe, kết hợp với party mang đồ ăn đi, chuẩn bị, tóm lại là bận nhưng mà vui. Tình hình cúm làm mình phải cẩn thận hơn nhưng hy vọng là mọi thứ sẽ ổn thỏa, không có ai ốm để trường bị đóng cửa (nếu có ca nghi thì đóng cửa một tuần, nếu có ca nhiễm thì đóng cửa hai tuần), nếu không được đi học chắc hai anh em sẽ buồn lắm đấy.

Hè thì mẹ vẫn chưa đăng ký được nhiều lớp cho các con, phần vì nhà mình bây giờ cũng phải chi tiêu cẩn thận hơn, nhưng hy vọng là Cún sẽ được học gym (thể dục), bơi hoặc cả đá bóng nữa. Còn Vịt thì sẽ đi học ở trường gần một tháng, một tuần ba buổi nên hè cũng sẽ qua nhanh, sau đó nhà mình phải chuẩn bị cho anh Cún vào lớp vỡ lòng nữa mà. Nhanh thật đấy. Mẹ cũng đã mua một số đồ chơi chuẩn bị cho hè, như phấn vẽ, đồ chơi thổi bóng xà phòng, v.v. để hè sẽ chơi ở ngoài và sang công viên bên đường chơi nhé.

Một số việc của mẹ sẽ phải đình trệ lại sang đầu năm sau như hy vọng sẽ ổn thỏa. Mẹ có thể đi học một số khóa về trẻ em ở trường college gần nhà (ngay cạnh trường của Cún) trước khi quyết định rõ ràng sẽ học chuyên ngành gì - kinh doanh hay giáo dục- cho cao học (nhiều khả năng mẹ sẽ học cao học) do vậy hè có thể mẹ cũng bận rộn hơn vì phải học buổi tối một số buổi. Tuy vậy mọi việc vẫn đang trong quá trình chuẩn bị thôi, hy vọng hai anh em sẽ ngoan, chơi với nhau tốt hơn và có một kỳ hè vui vẻ, cả nhà mình cùng vui vẻ và cố gắng nhé. Cho dù có khó khăn thì cả nhà mình sẽ cùng nhau cố gắng, đó là quan trọng nhất phải không?

Tình hình học hành của các cháu

Lâu lắm rồi mẹ không viết nhật ký, có lẽ cũng phải bắt đầu viết trở lại để ông bà có tin tức của các cháu hơn. Nhất là bên này dạo này có nhiều chuyện quá, cả tốt lẫn không tốt cho nên mẹ càng cần viết để sau này Cún Vịt còn đọc lại nữa.

Cún và Vịt vẫn đi học bình thường. Năm nay Cún học lớp 4 tuổi còn Vịt thì học lớp 18-30 tháng. Mẹ muốn Vịt học lớp hai tuổi nhưng vì Vịt sinh vào cuối hè nên các bạn lớn tuổi hơn được ưu tiên vào lớp hai tuổi. Vậy là Vịt học lớp cô Becca (là bạn của mẹ, vì con của cô Becca học cùng lớp với Cún bây giờ), Vịt rất là thích cô Becca nhé và tuần nào cũng chỉ mong đến lớp. Lớp của Vịt có gần 20 bạn (ít hơn lớp anh Cún một chút - có 22 bạn), vì tầm 2 tuổi thì có thể học 1 trong 5 lớp, 2 lớp hai tuổi và 3 lớp bé hơn như Vịt, còn 4 tuổi thì chỉ có hai lớp mà thôi. Lớp Vịt có hai bạn ở năm trước đã học với Vịt, là Zario và Axel (đều là con trai) còn lớp anh Cún thì hơn 2/3 là từ năm trước học cùng anh Cún. Nên cảm giác như anh Cún vẫn học lớp "ấy" còn Vịt thì một lớp mới hoàn toàn.

Bây giờ Vịt và Cún cũng đã biết năm sau sẽ học ở đâu. Mẹ muốn cho Vịt vào lớp ba tuổi cùng cô giáo năm ngoái của Cún, nhưng tiếc là năm nay nhiều bạn gái vào đó quá nên Vịt không vào được, cũng hơi tiếc vì bố mẹ rất thích cô Laura cũ của Cún, vốn là một cô giáo dạy nhảy nữa nên rất phù hợp với con gái, nhưng chắc khả năng vào lớp đó khó hơn. Hiện này cô giáo mới của Vịt sẽ tên là Judy và học thứ 2,3,5, cũng thấy rất hiền và dễ chịu. Một số mẹ bạn Vịt đã từng học cô giáo này thì rất thích cô, trước đây cô dạy lớp 18 tháng, đây sẽ là lần đầu cô dạy lớp 3 tuổi như Vịt.

Cún sẽ bắt đầu học lớp kindergarten- vỡ lòng và là năm đầu tiên ở trường tiểu học. Nhà mình ở Palo Alto là khu trường tốt nên về cơ bản thì các trường đều không có gì phải lo ngại, có hơi academic based (chú trọng vào học và điểm số) thì vẫn ít hơn thành phố khác (ví dụ so với Cupertino có nhiều người Tàu thì họ tập trung dạy chữ và khắt khe cạnh tranh điểm số hơn). Chọn trường cho Cún thì có một số lựa chọn: một là trường đúng tuyến, tên là El Carmelo (trường có một hai cái ảnh ở đây http://www.el-carmelo.pausd.org/) . Ngoài ra có một số trường khác mình có thể chọn bốc thăm xem có vào được không, như sau:

1. Chương trình học bằng tiếng Tây Ba nha, ngay trong khu nhà dân của Stanford. Cún cũng thích trường này (vì học tiếng Tây Ba Nha) nhưng hơi xa nhà mình nên bố mẹ quyết định bỏ qua.
2. Hoover, cách khoảng 1.5 mile (khoảng 2km), gần trường Cún bây giờ (Bid bạn Cún đang học ở đó). Trường này có tiếng tăm là chương trình học hơi nặng hơn, tập trung vào việc học chữ và điểm số hơn các trường khác một chút. Tuy đường đi cũng tiện và không xa lắm nhưng bố mẹ muốn chọn trường có chương trình nhẹ hơn, nên mình cũng không nộp trường này
3. Ohlone: trường này khá nổi tiếng ở thành phố này vì chương trình học dựa vào "học qua chơi" (Play based) và không có bài tập về nhà (cho đến lớp 5). Không có bài tập không có nghĩa là không phải làm gì cả, mà về cơ bản là học theo hứng thú, không bắt buộc (cô giáo sẽ có kiến thức sư phạm cực tốt để thu hút sự tò mò của các cháu và khiến các cháu thích tìm tòi là chính, so với việc bị ép học). Trường này cũng có một điểm đặc biệt là trộn lẫn độ tuổi, tức là lớp vỡ lòng và lớp một học chung, lớp 2-3 học chung và lớp 4-5 học chung. Hơi đặc biệt nhưng hiệu trưởng nói rằng như vậy giúp các cháu có thể trải qua việc mình là học sinh bé nhất, lẫn học sinh lớn hơn trong lớp, sẽ tự tin hơn và có tinh thần giúp đỡ các bạn nhỏ tuổi hơn.
Bố mẹ rất thích trường này và cũng nộp hồ sơ cho Cún, nhưng hơn 500 hồ sơ chỉ nhận khoảng 10% thôi nên cuối cùng Cún không học được trường này. Họ nói sẽ giữ hồ sơ trong danh sách chờ, nếu có chỗ trống thì gọi, nhưng bố mẹ cũng không hy vọng lắm vì bình thường nhà mình ít may mắn trong chuyện bốc thăm.

Thế là cuối cùng Cún lại quay về El Carmelo. Trường này nói chung quy mô vừa phải, lớp vỡ lòng có ba lớp, tối đa 20 cháu/ lớp. Khoảng cách thì cách nhà 1 mile (khoảng 1.5 km) cũng gần, có thể đi bộ hoặc đi xe đạp được khi Cún lớn hơn chút. Mẹ đã đi xem thì cũng thích trường này, lớp học sáng sủa, lớp vỡ lòng có sân chơi riêng, mỗi lớp có một khoảng vườn nhỏ tí xíu mà một hai cái bàn picnic bên ngoài. Sân chơi cũng sáng sủa, tuy hơi ít cây một tí nhưng cũng được, lại nằm hoàn toàn trong khu dân cư nên nói chung yên tĩnh và vắng xe thôi. Hôm qua đã nhận được thư khẳng định của trường là Cún sẽ được nhận học, đầu tháng 6 (1,2) Cún sẽ qua trường một buổi để làm quen với cô giáo (mỗi cháu có khoảng 15 phút nói chuyện) và trong hè có thể trường sẽ tổ chức vài buổi để bố mẹ và các cháu sẽ vào trường năm nay gặp nhau để làm quen. Cuối tháng 8 thì năm học bắt đầu.

Trong khu này , lớp Cún có hai bạn nữa, nhưng cả hai bạn đều chưa đi học năm nay mà sẽ học Young Fives (một dạng kết hợp giữa mẫu giáo và vỡ lòng, giành cho các cháu sinh cuối năm và chưa đủ sẵn sàng để học vỡ lòng). Thông thường người ta kiểm tra các cháu một số yếu tố như khả năng cầm kéo, cầm bút, khả năng tập trung khi ngồi trên thảm cùng các bạn nghe cô giảng bài xem có thể vào học vỡ lòng không, nếu không thì được học Young Fives (bên này khi cô giảng bài thì cô ngồi trên ghế, còn các cháu ngồi dưới đất, trên thảm cạnh nhau để nghe giảng và phát biểu, chỉ các hoạt động khác, như thủ công, viết chữ, chơi trò chơi, v.v. thì sẽ có các khu khác nhau, mỗi khu khoảng hai bàn tròn nhỏ và ghế nhỏ, loại nhỏ vừa với trẻ em, nói chung thiết kế lớp học treo nhiều đồ chơi, nhìn dễ gần và tạo cảm giác thoải mái cho học sinh. Rất khác kiểu ngồi học ở nhà mình là từ bé tí đã bàn quay về bảng, các cháu không di chuyển được nhiều, kiểu ngồi này chỉ đến trung học trở lên mới ngồi như vậy).

Theo cô giáo của Cún hiện nay thì Cún đã sẵn sàng cho học vỡ lòng (5.5 tuổi và các kỹ năng tốt) nên Cún có thể học vỡ lòng được, không cần qua Young Fives. Mẹ cũng nói chuyện với cô nửa tiếng, cô giải thích kết quả đánh giá của Cún (cô ngồi với Cún khoảng 15 phút, cộng với quan sát thêm trong học kỳ một) và trả lời các câu hỏi của mẹ, sau đó mẹ nói chuyện với bố và nhà mình quyết định Cún sẽ học kindergarten. Tất nhiên Young Fives thì tốn kém hơn, khoảng 1000/tháng trong khi học vỡ lòng ở trường công một năm cũng chỉ mất cỡ 2000, sẽ rẻ hơn nhiều, nhưng nếu cần thiết thì bố mẹ cũng phải cân nhắc cho Cún thôi. Rất may là nhà mình Cún sẽ hơn 5.5 tuổi và Vịt sẽ hơn 5 tuổi một chút khi năm học vỡ lòng bắt đầu, nên mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Cún rất phấn khích khi nghĩ đến chuyện sẽ học vỡ lòng, đó sẽ là một trường khác, có nhiều bạn mới hơn. Cô giáo nói về chuyện các bạn sẽ đi học ở các trường khác nhau rất sớm, nên Cún không quá buồn khi sẽ không học với các bạn nữa. Mẹ thấy rất may là trường mẫu giáo của Cún tuy cơ sở vật chất không quá mới, nhưng bù lại cô giáo rất tốt, các bạn tốt, lớp nào cũng nửa trai nửa gái, nên nhìn chung bọn trẻ phát triển toàn diện, tự lập, thích học và thích đến trường, yêu quý cô giáo, về cơ bản chuẩn bị rất tốt cho trẻ có một khái niệm tích cực và hứng thú với việc học tập. Đây là điểm quan trọng nhất vì tuy Cún không nói nhiều tiếng Anh năm trước, nhưng nhờ có môi trường luôn khuyến khích trẻ chơi và hòa nhập, có bố mẹ các bạn cũng rất có kiến thức sư phạm và biết cách chơi với trẻ con (phần lớn các nhà khác mẹ bạn đều đã ở trường này vài năm cho đến cả chục năm, với các anh chị của bạn Cún) nên Cún không hề sợ sệt hay nhát khi đến trường, không hề khóc khi mẹ không đi với Cún hai buổi (năm trước).

Năm nay thì Cún đã nói tiếng Anh rất khá, nghe hiểu nhiều, bạo dạn khi tiếp xúc với các bạn cũng như người lớn nói chung, và rất tự tin, suy nghĩ tích cực. Cún cũng rất thích học vẽ, thích kể chuyện (tự nghĩ các câu chuyện để đọc cho các bố mẹ viết). Từ mùa xuân, cô giáo yêu cầu nửa buổi học tất cả các bạn bắt buộc phải ra ngoài chơi, ngoài ra trước đó có một bố mẹ sẽ dẫn vài bạn ra và tập cho đi scooter (có một tấm ván để đặt một chân lên, có tay cầm như xe đạp, chân còn lại thì đẩy đất để chạy, rất tốt cho luyện thăng bằng). Nhờ vậy mà Cún không chỉ đi xe đạp tốt (xe ba bánh) mà còn bắt đầu đi scooter nhiều hơn và tốt hơn nhiều. Nói chung cả về ngôn ngữ và thể lực thì Cún khá hơn năm trước nhiều, Cún cũng khỏe, không nghỉ ốm ngày nào, chỉ bị cảm ho hai lần gì đó.

Ngoài chuyện học, chơi thì cô giáo còn rèn cho các cháu một số điểm tuy nhỏ nhưng quan trọng, như việc thử các đồ ăn mới cho dù trông nó không hấp dẫn (thử ăn trứng rán màu xanh), hoặc việc không kén ăn, phàn nàn nếu đồ ăn không hợp ý mình - you eat what you get - ăn những gì mình có, v.v. Mẹ cảm thấy Cún lớn lên rất nhiều, tự làm nhiều việc (như mặc quần áo, đi giày, tất khá hơn năm trước), tuy cân nặng không tăng nhiều nhưng bác sỹ cũng nói Cún khỏe mạnh, sức khỏe tốt, chiều cao thì cũng vẫn tăng (hôm rồi đi khám là khoảng 109cm).

Giờ nhà mình chuyển nhà, có sân trước sân sau nên hai anh em chơi bên ngoài nhiều hơn, mới nắng lên mà đã rám nắng trông thấy. Mỗi ngày nếu không mưa Cún và Vịt đều muốn ra ngoài chơi, cả hai anh em đều đã đạp được xe ba bánh vòng vòng trong đường nhà mình (là đường cụt nên rất ít xe ô tô). Ở đầu ngõ thì có một mảnh vườn nhỏ, có một cô ở khu tập thể bên cạnh chăm sóc vườn cũng rất hay nói chuyện với hai anh em, nói chung cũng khá vui vẻ.

Đến thời điểm này thì đã rõ ràng là hai anh em sẽ học lớp nào vào năm sau. Bố mẹ thấy rất mừng vì qua hai năm, các cháu lớn lên, sống tích cực, khỏe mạnh hơn, bạo dạn, yêu thích trường lớp và năm sau cũng sẽ được học trường lớp tốt. Nhà mình mua nhà khu này, vừa đắt vừa cũ vừa nhỏ hơn hẳn so với các nhà khác, sống chật chội hơn nhưng về cơ bản, gần chỗ bố đi làm (bố có thể đi xe đạp khoảng nửa tiếng, đi ô tô thì 10 phút), các con đều gần trường học và học trường tốt, bạn bè tốt nên bố mẹ thấy như vậy cũng là toại nguyện. Hy vọng năm sau các con sẽ tiếp tục yêu thích trường của mình, khỏe mạnh và có nhiều bạn bè tốt.